“Lầu trên bắt tay cái nào! Tôi cũng siêu thích Thánh An Hoàng Hậu, mong chờ quá đi!”
“Lần này có thể tìm được bức họa chân dung của Thánh An Hoàng Hậu không? Đã từng có vài bức họa bị các hoàng đế đời sau tranh giành điên cuồng, kết quả đều bị hủy hoại hết rồi. Tôi thật sự muốn khóc!!”
Trương giáo sư cười giới thiệu bố cục bên trong cho sinh viên. Thầy không chỉ dạy lịch sử mà còn dạy cả khảo cổ học.
“Nghe đồn Nguyên Hòa Đế hy vọng sau khi Hoàng hậu qua đời, bà vẫn có thể sống tự tại như ở dương gian, nên đã lệnh cho thợ thủ công xây dựng lăng mộ thành một cung điện dưới lòng đất. Giờ xem ra quả thực là như vậy.” Trương giáo sư cảm thán nói.
Máy bay không người lái tiến tới, những đồ vật bằng vàng bạc đặc trưng của triều đại đó xuất hiện trước mắt.
Đây vẫn chỉ là khu vực bên ngoài cùng của lăng mộ, vậy mà đã có vô số kỳ trân dị bảo.
Có thể thấy được sự coi trọng của Nguyên Tổ Đế đối với Thánh An Hoàng Hậu.
Mọi người càng thêm mong chờ những gì ở bên trong. Nếu có thể biết được dung nhan thật sự của Thánh An Hoàng Hậu thì tốt biết bao, nhưng với kỹ thuật hội họa cổ đại mà nói, điều đó thực sự hơi khó.
Máy bay không người lái được điều khiển tiến sâu vào bên trong, rẽ trái rẽ phải, đường đi khiến người xem hoa mắt chóng mặt. Không biết bao lâu sau, nó tiến vào một cánh cửa.
Mọi người sững sờ.
Một quảng trường rộng lớn hiện ra, phía trên tựa như bầu trời đêm đen kịt, lấp lánh ánh sao, mặt đất lát đá bạch ngọc phẳng lì, trong bóng tối ánh lên vẻ nhuận bóng.
Giữa quảng trường có một con sông bạc uốn lượn, ánh sáng lấp lánh phản chiếu xuống mặt nước, tựa như dải ngân hà chảy trôi trên bầu trời.
Mọi người kinh ngạc thán phục không thôi, vào thời đại đó mà lại có thể xây dựng được một nơi như vậy, đẹp tựa như cảnh trong mơ.
Trên vách tường điêu khắc những con phượng hoàng sống động như thật, điều này không nghi ngờ gì là được xây dựng dành cho Thánh An Hoàng Hậu.
“Tôi ngày càng tò mò về Thánh An Hoàng Hậu!”
“Một vị hoàng hậu có thể khiến một vị hoàng đế tài ba lỗi lạc như Nguyên Tổ Đế tuyên bố bà là tình yêu duy nhất của đời mình, ai mà không hiếu kỳ chứ.”
Máy bay không người lái lượn quanh khu vực này chụp được nhiều bức ảnh, cuối cùng vô tình va vào một chỗ, toàn bộ mộ thất phát ra một tiếng động lớn.
Mọi người hoảng hốt không thôi, liệu có phải đã phá hủy thứ gì rồi không? Đây chính là lăng mộ của Nguyên Tổ Đế và Thánh An Hoàng Hậu.
Từng cụm ánh lửa bừng sáng, nhẹ nhàng lay động, chiếu sáng mộ thất tối tăm. Tiếng cùm cụp vang lên, như thể cơ quan đã bị kích hoạt.
Đồng thời, một luồng ánh sáng màu lam chiếu thẳng xuống quảng trường trung tâm. Giống như một phép màu, ở vị trí chính giữa xuất hiện hai bóng người, mặc trang phục lộng lẫy.
Mọi người theo bản năng nín thở.
Đây là ai? Lại là thủ đoạn gì?
Rất nhanh có người nhận ra thân phận của hai người qua trang phục. Đó là y phục của hoàng đế và hoàng hậu triều Đông Khánh. Hai người này rất có thể là Nguyên Tổ Đế và Thánh An Hoàng Hậu!
Bất kể đây là được tạo ra bằng cách nào, những người xem trước màn hình đều phấn khích như được tiêm m.á.u gà.
Khi bóng người dần trở nên rõ ràng, vẻ mặt mọi người dần ngây ra.
Đó là dung nhan tuyệt mỹ như được trời ban, đẹp đến mức tận cùng, khiến người ta chỉ có thể thở dài. Bộ cung trang màu đỏ rực rỡ lộng lẫy cũng không thể lấn át được vẻ rạng ngời của bà.
Bà lặng lẽ mỉm cười, tựa như một vị thần nữ giáng trần.
Giờ phút này, không còn ai nghi ngờ bà chính là Thánh An Hoàng Hậu, người được Nguyên Tổ Hoàng Đế trân trọng cả đời.
Những bài thơ tuyệt đẹp, những áng văn hay, trong khoảnh khắc này đều trở nên sống động.
Vào thời đại đó, chắc chắn đã có vô số thi nhân mặc khách vì bà mà trằn trọc, đêm không ngủ.
Người đàn ông bên cạnh có dung mạo tuấn mỹ, khí độ tôn quý, khuôn mặt mang vẻ uy nghiêm độc đáo của bậc đế vương. Chiếc long bào thêu rồng vàng năm móng càng tôn thêm vẻ hùng vĩ như núi.
Hai người tựa như một đôi trời sinh.
Giờ khắc này, những tư liệu dã sử mà mọi người vẫn coi là giả dối, những ghi chép về các nhân vật nổi tiếng, tất cả những gì họ đã làm đều có một lời giải thích hợp lý.
Chiến Thần Vương gia vì bà mà bảo vệ Đông Khánh, vị thừa tướng tài hoa hơn người vì bà mà dâng hiến Nam An, vị hoàng đế anh minh thần võ vì bà mà tạo dựng nên thời kỳ thịnh thế.
“Nghe đồn Dung Hàng sau khi say rượu đã thổ lộ những lời hối hận, hối hận về việc hòa thân năm xưa, hóa ra là thật.”
“Vương gia vì bà mà thủ hộ cả một vương triều, cũng là thật.”
“Giờ khắc này, tôi đồng cảm sâu sắc với Nguyên Tổ Đế. Nếu có một người vợ như vậy, đương nhiên sẽ muốn vì nàng mà tạo dựng nên một thời đại thái bình thịnh trị.”
Máy bay không người lái cũng như bị mê hoặc, chậm rãi bay về phía bà.
Số lượng người xem trực tiếp tăng lên với tốc độ khủng khiếp.
Tất cả mọi người đều say mê vẻ đẹp của bà.
Nhưng không lâu sau, một âm thanh kỳ lạ xuất hiện, mọi người sững sờ, đột nhiên nhìn thấy những hòn đá rơi xuống vỡ vụn.
Nơi này đang sụp đổ!
“A a a a, sao lại thế này!! Hoàng hậu của tôi!!”
“Từ từ, tôi nhớ rõ nơi này chỉ có một lối đi duy nhất, hỏng rồi thì không còn đường ra nữa!! Cứu mạng a a!!”
“Ô ô ô, Hoàng hậu không còn, Nguyên Tổ Đế cũng không còn, tôi cũng sắp không còn.”
Trong tiếng than thở của mọi người, thân ảnh tuyệt thế vô song kia chậm rãi tan biến, tựa như một giấc mộng đẹp sắp vỡ tan.
Những mảnh đá lớn nhỏ không ngừng rơi xuống, chôn vùi tất cả.
Những người xem trực tiếp ngơ ngác nhìn chằm chằm vào màn hình tối đen, trong lòng buồn bã mất mát.
Trên mạng, mọi người bàn tán xôn xao.
“Thánh An Hoàng Hậu đẹp quá đi!! Giờ tôi mới thấy những câu thơ kia vẫn chưa đủ để ca ngợi bà!”
“Cùng bị vẻ đẹp của Hoàng hậu làm cho kinh ngạc đến ngây người, cảm giác hơn hai mươi năm sống uổng phí. Cảnh tượng kia cũng thật kỳ diệu, đó là thời cổ đại không điện không mạng mà, sao lại ngầu đến vậy??”
“Sự tưởng tượng kỳ diệu của người xưa đôi khi còn vượt xa hiện đại, chắc là họ đã dùng những phương pháp đặc biệt để tạo ra nó.”
“Nhưng tại sao vậy? Tôi còn chưa ngắm đủ vẻ đẹp của Hoàng hậu mà! Cảm giác như cố tình vậy, lúc vào thì thuận lợi như thế, lúc sụp đổ lại đột ngột như vậy.”
“Đáng ghét!! Tại sao không có kỹ thuật xuyên không!! Tôi muốn xuyên trở về!!!”
“Nghĩ đến việc cách bà mấy trăm năm, lòng tôi tan nát.”
“Khó trách những hoàng đế sau này còn hứa hẹn cướp họa đánh giặc……”
Buổi phát sóng trực tiếp này đã tạo nên một cơn sốt lớn ở Hoa Quốc, số lượng người nghiên cứu về triều đại Đông Khánh tăng vọt. Sau đó, có nhiều đội khảo cổ thử quay lại lăng mộ nhưng không tìm thấy lối đi thứ hai.
Chỉ có một vài di vật và một bức họa còn sót lại bên ngoài lăng mộ, được viện bảo tàng mang đi, phục chế và trưng bày ở nơi an toàn nhất.
Bức họa đó chính là tác phẩm của họa sư đệ nhất triều Đông Khánh vẽ cho Hoàng đế và Hoàng hậu. Trên đó là hình ảnh một đôi nam nữ ung dung, quý phái, thu hút đông đảo người từ khắp nơi trên thế giới đến chiêm ngưỡng tại viện bảo tàng này.
Còn đoạn ghi hình phát sóng trực tiếp đã trở thành một tư liệu sống quý giá, được vô số người trân trọng.
Có một học giả chuyên nghiên cứu về Nguyên Tổ Đế và Thánh An Hoàng Hậu đã công bố một bài viết, câu cuối cùng thể hiện quan điểm của ông về những gì đã xảy ra trong lăng mộ.
Học giả viết rằng, Nguyên Tổ Đế có lẽ muốn cho hậu thế biết đến Hoàng hậu, nhưng lại không muốn người khác quấy rầy giấc ngủ ngàn thu của ông và Hoàng hậu, nên đã cố tình sắp đặt như vậy, chỉ để lại bức họa.
Dù thế nào đi nữa, buổi phát sóng trực tiếp này thực sự đã làm tăng nhiệt độ của triều đại Đông Khánh, đồng thời thúc đẩy sự ra đời của rất nhiều nhà sử học.
Họ sẽ dựa vào những di vật và tư liệu còn sót lại để ra sức tìm kiếm mọi dấu vết của thời đại đó, tiếp tục truy tìm tung tích của Nguyên Tổ Đế và Thánh An Hoàng Hậu.
Cũng có một số đông người bắt đầu nghiên cứu về du hành thời không, khao khát thực hiện một giấc mơ xa vời.
Tất cả mọi thứ đều đang thay đổi.
Hết phiên ngoại thế giới 6. ( Phiên ngoại này giờ mới có chắc tác giả mới nghĩ ra nên không viết liền kề với thế giới 6 luôn, nhưng dù sao cũng trân trọng cảm ơn tác giả rất nhiều. Mặc dù tác giả đã mất nhưng vẫn để lại một tác phẩm hay như vậy. Mèo Ghiền Truyện và các độc giả gửi lời chân thành tha thiết cảm ơn tác giả.)