Xuyên Nhanh: Hồng Nhan Khuynh Quốc, Vạn Chúng Mê Hồn

Chương 438: Chương 438




Đột nhiên, đại mỹ nhân nhìn về phía này. Mấy người lập tức ngồi thẳng người, giám đốc là người nhanh nhất, ngay cả nụ cười hoàn hảo cũng đã treo lên.

"Hôm nay cảm ơn mọi người nhé. Nếu không có mọi người chủ động giúp đỡ, chắc chắn tôi phải bận đến khuya." Vân Xu cong mắt cười, nâng ly nước trái cây lên cụng ly với họ: "Sau này còn mong mọi người chỉ bảo nhiều hơn."

Đại mỹ nhân chân thành cảm ơn, mấy người ngơ ngác nhận lấy.

Đinh Thừa An vội vàng nói: "Chỉ là giúp chút việc nhỏ thôi, Thu Thu không cần cảm ơn. Lúc sau có việc còn có thể tìm tôi... à nhầm, tìm bọn tôi!"

Kỷ Nghiên Nhiên liếc qua một cái, anh ta vội vàng thêm vào chữ cuối cùng.

"Thừa An nói không sai." Giám đốc nói: "Cô đến đây xa lạ, có việc cứ tìm chúng tôi là được."

Mấy người ước gì Vân Xu có thật nhiều chuyện phiền phức để nhờ họ giúp.

Đồng Triết và La Toại cũng hùa theo nói vài câu, không khí trở nên náo nhiệt, mọi người vô cùng vui vẻ trò chuyện, vỏ chai rượu trên bàn không ngừng tăng lên.

Đợi đến khi ăn uống gần xong, ngoại trừ Vân Xu và Kỷ Nghiên Nhiên, những người khác ít nhiều đều có chút men say. Ngay cả giám đốc, người vốn rất ổn trọng, cũng mặt đỏ bừng, chiếc cà vạt chỉnh tề hơi lỏng lẻo.

Đinh Thừa An say khướt rót đầy bia, uống một hơi hết, sau đó "oao" một tiếng khóc thành tiếng: "Thu Thu, tôi thật sự siêu cấp, siêu cấp, ô ô, thích cậu!"

Một thanh niên ngoài hai mươi tuổi khóc lóc thảm thiết. Nếu ở ngoài quán ăn đêm, có lẽ lại lên cả tin tức nhỏ.

[Thanh niên nam tử đêm khuya mua say vì sao, vì tình cảm? Hay là gánh nặng quá nặng?]

[Xã hội có nên xem xét lại việc gây áp lực quá lớn cho người trẻ tuổi?]

Vân Xu bị giật mình, suýt chút nữa rơi cả đũa. Nghe rõ những lời anh ta nói mơ hồ, cô cho rằng Đinh Thừa An đang nói kiểu thích của fan.

Cô cười nói: "Cảm ơn cậu đã thích tôi."

Đinh Thừa An đối diện với nụ cười của cô, tức khắc khóc càng thêm thảm thiết.

Thu Thu của anh ta vừa xinh đẹp vừa dịu dàng, sao lại bị đội trưởng cướp mất rồi chứ, ô ô.

Giám đốc trên đường đi rửa mặt, miễn cưỡng tỉnh táo một chút. Đợi khi trở lại phòng ăn, nhìn rõ cảnh tượng trước mắt, cảm giác say xỉn lập tức biến mất.

Đinh Thừa An vậy mà lại ngồi dưới đất ôm chân Vân Xu hát!

 

 

Mặt giám đốc tái mét, ông ta khẽ liếc nhìn Kỷ Nghiên Nhiên, quả nhiên sắc mặt đối phương đã đen lại.

Đinh Thừa An say đến rối tinh rối mù, không hề nhận ra hơi thở của cơn giông sắp đến, vẫn vừa khóc vừa hát: "Chia tay vui vẻ ~ tạm biệt ~ chúc em hạnh phúc, em sẽ tìm được người tốt hơn!!!"

Nói thẳng ra, đây căn bản không tính là tiếng hát, mà giống như ma âm rót vào tai.

Vân Xu xấu hổ ngồi trên ghế. Vừa rồi động tác của Đinh Thừa An quá nhanh, hơn nữa lại ngồi ngay bên cạnh, cô hoàn toàn không kịp phản ứng.

Cô thử cử động chân, đối phương ngược lại ôm càng chặt hơn.

Kỷ Nghiên Nhiên bình tĩnh lấy điện thoại ra, mở chức năng quay phim, đặt nó ở vị trí thích hợp, sau đó mắt đen nhìn về phía giám đốc không xa, ý bảo ông ta qua giúp đỡ.

Giám đốc: !

Mặt giám đốc lộ vẻ kinh hãi.

Không hổ là đội trưởng FV, chiêu này quá độc ác, muốn vĩnh viễn lưu giữ "lịch sử đen" của Đinh Thừa An.

Đợi tiệc tàn đã là đêm khuya.

Kỷ Nghiên Nhiên liên hệ xe taxi, chuẩn bị đưa mấy tên say xỉn về.

Giám đốc rất tinh ý, hiểu rằng đôi tình nhân trẻ muốn nói lời tạm biệt, vì thế cùng La Toại mỗi người kéo một người đi trước đến địa điểm đã hẹn.

Ánh đèn hành lang hắt xuống thứ ánh sáng mờ tối.

Vân Xu ngẩng đầu, thấy trong đôi mắt đen của người đàn ông có chút men say nhàn nhạt. Cô lo lắng nói: "Mọi người về như vậy có sao không?"

"Năm người đi cùng nhau sẽ không có vấn đề." Anh nói.

Vân Xu nhíu mày rồi lại thả lỏng: "Vậy đến nơi rồi nhớ nhắn tin cho em nhé."

"Ừ." Kỷ Nghiên Nhiên trả lời, nhưng người không động đậy, chỉ có ánh mắt rũ xuống, như say mà lại không say: "Còn một chuyện quên mất."

Vân Xu nghi hoặc, còn chuyện gì nữa?

Đúng lúc cô đang suy nghĩ, bóng đen trước mặt không ngừng mở rộng, một xúc cảm mềm mại dừng lại trên môi. Khác với ban ngày, nụ hôn này lướt qua rồi dừng lại, nhẹ nhàng như không.

"Quên nụ hôn tạm biệt rồi."

Tim Vân Xu trong khoảnh khắc lỡ một nhịp.

Đợi đến tối rửa mặt xong, nằm trên giường, Vân Xu nhận được tin nhắn báo bình an của Kỷ Nghiên Nhiên, cùng với một câu chúc ngủ ngon.

Cô lại nghĩ đến nụ hôn mang theo chút mùi rượu trước đó, cảm thấy hương vị bia có thêm một chút vị ngọt, cũng không đắng như vậy nữa.

Ngày hôm sau, Vân Xu khôi phục lịch trình sinh hoạt bình thường của mình.

Buổi chiều trước khi livestream, cô video call với Kỷ Nghiên Nhiên một lúc. Giám đốc, La Toại, Đồng Triết đều xuất hiện chào hỏi cô.

Vân Xu ngạc nhiên hỏi: "Đinh Thừa An đâu? Không có ở đó à?"

Hôm qua anh ta say nhất, cô còn muốn xem tình hình hôm nay của anh ta.

Kỷ Nghiên Nhiên hiểu ý cô, thản nhiên nói: "Cậu ấy không sao, chắc là lòng tự trọng của cậu nhóc bị tổn thương, bây giờ đang trốn trong góc rồi."

Đinh Thừa An đang lén tránh camera khổ sở nhìn anh. Đội trưởng có cần tuyệt tình như vậy không chứ, một chút mặt mũi cũng không chừa.

Nhớ đến video mình xem được sau khi tỉnh rượu hôm nay, anh ta càng tuyệt vọng. Lần này trước mặt Thu Thu, anh ta thật sự mất hết mặt mũi.

Đồng Triết bên cạnh thông cảm vỗ vỗ vai anh ta.

Cái video đó ngay cả người xem như anh ta nhìn còn thấy xấu hổ, huống chi là người trong cuộc. Chiêu này của đội trưởng quá lợi hại.

Vân Xu trò chuyện với Kỷ Nghiên Nhiên một lúc, xác định mấy người Đinh Thừa An đã khôi phục bình thường rồi thì cúp điện thoại, bắt đầu buổi livestream buổi chiều.

Vừa mở phòng livestream, cô liền thấy dày đặc bình luận lướt qua. Vân Xu liếc nhìn góc trên bên phải, lượng theo dõi lại tăng lên không ít, cô bình tĩnh thu hồi ánh mắt, đã quen rồi.

[Thu Thu, tôi đến rồi! Tôi có đúng giờ không!]

[Thu Thu, buổi chiều tốt lành!]

[Ơ kìa, Thu Thu hình nền của cậu thay đổi rồi, là chuyển chỗ ở sao?]

[Bàn phím hình như cũng thay đổi]

Không ít người xem tinh ý phát hiện Vân Xu dường như đã chuyển đến một nơi khác.

Vân Xu có chút ngạc nhiên. Cô livestream chỉ quay tay, góc camera rất thấp, vậy mà fan vẫn phát hiện ra. Cô khen ngợi: "Mọi người thật là lợi hại nha, cái này cũng để ý được."

 

 

[Quá khen quá khen, mọi chuyện của Thu Thu tôi đều để ý mà~]

[Ai bảo cậu là "tiểu tâm can" của tôi đâu~.]

[Không biết Thu Thu chuyển đến đâu rồi, có phải là ở cùng Nhiên thần không nhỉ~]

Vân Xu thuần thục đăng nhập vào game, khẽ cười nói: "Có một bạn fan đoán trúng rồi đó, tôi hiện tại đang ở cùng Nhiên thần."

Câu nói này khiến người xem nổ tung.

[Á á á tôi không cho phép! Thu Thu sao cậu đã bị Nhiên thần bắt cóc rồi!!!]

[Tôi sẽ khóc, thật sự sẽ khóc, Nhiên thần cậu không bao giờ là thần tượng của tôi nữa!]

Vân Xu trấn an một hồi lâu, mọi người mới từ từ bình tĩnh lại, nũng nịu yêu cầu cô tuyệt đối không được vì Nhiên thần mà bỏ livestream.

Vân Xu lập tức đồng ý. Cô rất thích livestream, tạm thời không có ý định từ bỏ.

Cuộc sống ở thành phố mới cứ ngày một ngày qua đi, Vân Xu thích nghi rất tốt, mỗi ngày lượng fan đều tăng lên.

Trong lúc đó có những fan cuồng không ngừng tìm kiếm địa chỉ của cô, may mắn đều bị Kỷ Nghiên Nhiên ngăn cản, cô có thể yên tâm phát triển sự nghiệp của mình.

Giải đấu PUBG thế giới cũng đang đến gần từng ngày. Trước giải đấu cấp thế giới, sẽ tổ chức vòng loại trong nước trước. Vân Xu được mời đến xem, cô vui vẻ đồng ý.

Ngày thi đấu.

Trong hội trường người đông nghìn nghịt. Vân Xu được nhân viên hậu cần của đội tuyển FV dẫn đến một chỗ ngồi đặc biệt đã chuẩn bị sẵn.

Không ít người đều chú ý đến người con gái trang điểm kín mít này.

"Đây là ai vậy? Được đối đãi đặc biệt sao?"

"Cô ấy đi hình như là... phía đội tuyển FV?"

"Từ từ, nhắc đến người nào đó của đội tuyển FV, trong lòng tôi đột nhiên có một ý tưởng táo bạo!"

"Không cần nói nữa! Tôi hiểu rồi!" Người này giọng bắt đầu run rẩy: "Cô ấy chắc chắn là streamer Thu Thu!"

"Cái gì! Thu Thu đến rồi?!"

Kết luận này giống như virus lan tỏa khắp hội trường. Đám đông vốn đang sôi sục như bị đổ vào chảo dầu, rất nhanh tiếng nói chuyện ồn ào đã lên một cấp độ mới, không ít người lộ vẻ cuồng nhiệt.

 


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.