Văn Võ Trong Triều Đều Nghe Thấy Tiếng Lòng Của Ta

Chương 621: Chương 621




[Ha! Đằng sau bên nam cũng có cao nhân – 666, Lão Hoàng Đế, cháu ngoại gái của ông kìa!]

"Phụt! Khụ khụ khụ khụ khụ—"

Lão Hoàng Đế suýt nữa bị dầu ớt trên miếng củ cải khô làm cho sặc chết.

Ai?!

Đứa cháu ngoại gái nào của ông?!

[Lạ thật, con gái út của Phòng Lăng Trưởng Công chúa sao lại đến kinh sư? Đến rồi sao cũng không đi gặp Lão Hoàng Đế nhỉ? Thôi kệ đi.]

[Oa! Mấy ngày nay ở kinh thành tình cờ gặp Mai Uyển và trượng phu của nàng, sau khi biết chuyện của họ, muốn thử xem hiểu biết của mình về luật Đại Hạ... ờ... dù sao đối phương cũng là người xấu... thử sai cũng không sao... mấy lời này sao mà quen thế nhỉ?]

Mấy người Lão Hoàng Đế ngẩn ra một lát.

Mai Uyển là ai?

Sau đó phản ứng lại: Ồ! Là nữ nhân đánh trượng phu đầu rơi m.á.u chảy, bản thân cũng bị trượng phu đánh cho đầu rơi m.á.u chảy kia!

[Ồ ồ! Con trai Bỉnh Thượng thư chẳng phải cũng nghĩ vậy sao!]

[Đợi chút? Nếu đằng sau bên nữ là con trai Bỉnh Thượng thư, đằng sau bên nam là cháu ngoại gái Lão Hoàng Đế, chẳng phải là nói, chuyện này tương đương với hai người đấu pháp sao?!]

Ai thèm quan tâm đấu pháp hay không chứ!

Lão Hoàng Đế lập tức đứng dậy, nhanh chân bước ra ngoài tiệm thuốc.

Phải lôi cháu ngoại gái đi trước đã! Không thể để nó tham gia vào chuyện này được! Chuyện bình thường thì cũng thôi, coi như rèn luyện, nhưng chuyện này lại bị Hứa Yên Miểu chú ý! Ai biết được liệu có bung ra chuyện gì kiểu như bên nữ với chó, bên nam với dê – những chuyện động trời như vậy, làm bẩn tai cháu ngoại gái của ông.

Cháu ngoại gái của ông mới tám tuổi!

Bỉnh Thượng thư: "..."

Hóa ra con trai tôi thì ông không vội, đổi thành cháu ngoại gái ông thì ông lại sốt sắng?

Tiểu Bạch Trạch có vài lời trong lòng quả thật nói không sai.

— Còn về là lời trong lòng nào, Bỉnh Thượng thư cũng không dám nghĩ sâu thêm. Ông cũng vội vã chạy ra ngoài, nhất định phải tìm được con trai mình càng nhanh càng tốt!

Tiểu dược đồng ở đằng sau gân cổ hét: "Tiền trà nước của mấy vị! Đi rồi quay lại là không tính đâu nha!"

Không ai đáp lại cậu.

Tiểu dược đồng mở to mắt, đếm ngược "mười chín tám... sáu năm... hai một...", vẫn không có ai quay lại.

"Tuyệt vời! Kiếm không hai trăm văn!"

Đứa nhỏ nhảy cẫng lên cao ba thước.

Lão Hoàng Đế và Bỉnh Thượng thư không tìm mò mẫm, mà đi thẳng đến nha môn kinh sư, định bụng tùy cơ ứng biến.

Vừa đến nha môn, liền thấy Mai Uyển kia cúi đầu liếc mảnh giấy trong tay, rồi gân cổ hét: "Đại quan! Tiện thiếp muốn kiện hắn, kiện hắn lòng hướng tiền triều!"

Bỉnh Thượng thư vốn đã chạy đến thở hồng hộc, vừa nghe lời này, lại nhìn thấy mảnh giấy trong tay đối phương, suýt nữa thì chân mềm nhũn quỳ xuống trước cửa nha môn.

Trong lòng cũng thầm kêu khổ: Đứa con ngốc này! Đây là thứ con có thể dạy người ta sao! Kể cả người vu cáo không phải con! Nhưng nếu phụ nhân này nói là con xúi giục nàng ta, con cũng chẳng được lợi lộc gì đâu!

Kinh Triệu Doãn nghe vậy, lau mồ hôi: "Khụ khụ, Mai thị, lời này không thể nói bừa được đâu."

"Tiện thiếp không nói bừa!"

Mai Uyển lại cúi đầu nhìn mảnh giấy, sau khi ngẩng đầu lên, hai mắt vô hồn, rõ ràng là đang đọc thuộc lòng thứ gì đó: "Tiền triều có một lễ pháp, nói rằng chồng đánh vợ, vợ không được phép tránh né."

Một ngày tốt lành

Ngừng một lát, nàng ta vội bổ sung: "Hắn tuy lừa hôn, nhưng lúc đó, hắn vẫn coi tiện thiếp là vợ hắn! Lúc hắn đánh tiện thiếp, không cho tiện thiếp tránh né, chẳng phải là ứng với lễ pháp tiền triều sao! Hắn bắt tiện thiếp tuân theo lễ của tiền triều, hắn có ý đồ xấu xa! Đại quan!"

Kinh Triệu Doãn kinh ngạc, buột miệng: "Còn có thể như vậy sao?!"

Mai Uyển cúi đầu nhìn mảnh giấy, ngẩng đầu nói: "Ban đầu Hứa Thị trung dẫn Lễ Ký: 'Cố thiếp tuy lão, niên vị mãn ngũ thập, tất dữ ngũ nhật chi ngự'. Đàn hặc Ưng Thành Bá chưa từng làm tròn nghĩa vụ phải làm khi cưới thiếp, sau đó Ưng Thành Bá bị buộc phải bù đắp chuyện phòng the với trăm vị thiếp thất, đồng thời mỗi ngày còn phải thỏa mãn nhu cầu giường chiếu của hai mươi vị thiếp thất, khi nào bù đắp đủ, khi đó mới được về triều... Nghe nói hiện giờ vẫn còn ở trong phủ Hầu của mình, nghe nói hai ngày trước có đại phu đến khám, về nói người hắn sắp thành cái xác khô rồi."


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.