Nổi Tiếng Sau Khi Tham Gia Chương Trình “Những Người Tôi Ghét Nhất”

Chương 49: Chương 44:Trốn thoát khỏi mật thất (1)




Thương Lộc thầm đoán rằng người mua có thể Điềm Điềm, bởi vì cô cũng từng thấy cô ấy thường xuyên hỗ trợ làm các hoạt động từ thiện và tiếp ứng dưới tên cô, có không ít lần đấu giá các tác phẩm nổi tiếng.

 

Vì vậy, Thương Lộc không tiếp tục thắc mắc về việc thêu thùa nữa.

 

Nhân viên công tác sau đó giải thích thêm rằng, trong vai trò là người nằm vùng, cô có thể nhận được một sự trợ giúp, nhưng sự trợ giúp này sẽ được quyết định qua việc rút thăm.

 

Một hộp chứa đầy quả trứng thăm được đặt trước mặt Thương Lộc, nhân viên công tác hỏi: "Cô Thương Lộc muốn chọn ai làm đồng minh?"

 

"Lâm Nhan Nhan đi, tôi không muốn dọa cô ấy. Hoặc là Hứa Tắc, hoặc Dụ Tô, hai người họ khá đáng tin cậy, là lựa chọn thích hợp nhất." Thương Lộc vừa trả lời vừa chọn một quả trứng, rồi bổ sung: "Chỉ cần không phải Diệp Lục hay Âu Dịch, ai cũng được."

 

Người đầu tiên thì cô không thể kiểm soát, người sau thì rõ ràng là chẳng có chút sức chiến đấu nào.

 

Các fan đang xem livestream cũng hoàn toàn đồng ý với suy nghĩ của Thương Lộc.

 

【 Công chúa đúng là người duy nhất trong chương trình này có thể tận dụng lợi thế của việc "hại" mọi người mà vẫn được đối xử đặc biệt, tôi cá mười gói que cay, công chúa sẽ rất vui khi xem tập này ha ha ha 】

 

【 Dụ Tô và Hứa Tắc, vừa nghe lời lại không nói nhiều, hoàn hảo luôn, Thương Lộc đúng là tổng kết rất giỏi 】

 

【 Thương Lộc có hiểu lầm gì về Dụ Tô không nhỉ? Gần đây anh ấy nói không ít đâu, đã lên mức bình thường rồi, không như trước nữa đâu hahaha 】

 

【 Ha ha, là fan của Dụ Tô, tôi xin xác nhận điều này, từ khi tham gia chương trình, anh ấy nói nhiều hơn hẳn! Nhưng cũng nhờ công lao của Thương Lộc đó huhu! 】

 

【 Đúng thế, thật không ngờ lại có tập này nữa, fan mẹ thực sự hạnh phúc quá 】

 

【 Việc Thương Lộc tránh mặt Diệp Lục và Âu Dịch là điều dễ hiểu, hai người này hoàn toàn trái ngược nhau, vừa không nghe lời vừa ầm ĩ 】

 

【 Hai quả trứng ngỗng cùng lao ra đúng là khiến tôi cười không ngớt 】

 

【 Có lẽ đây chính là chiêu điêu thuyền trong truyền thuyết ha ha ha 】

 

Nhưng đúng như câu "ghét của nào trời trao của đó".

 

Khi mở ra được mảnh giấy ghi tên Diệp Lục, Thương Lộc chỉ biết im lặng.

 

Sau đó, nhân viên công tác cầm hai cái bộ đàm, một cái cho Diệp Lục, và một cái cho Thương Lộc.

 

Nhân viên công tác nói: "Cô Thương, cô có thể dùng bộ đàm để liên lạc với anh Diệp bất cứ lúc nào, nhưng bên phía cậu ấy vẫn chưa biết cô là người nằm vùng lần này."

 

Sau đó, nhân viên hướng dẫn Thương Lộc cách sử dụng bộ đàm.

 

Vừa mới bật bộ đàm, giọng Diệp Lục đã vang lên rất nhanh.

 

"Ê? Là đồng đội của tôi phải không? Nghe thấy tôi nói không? Tôi có một kế hoạch vĩ đại đây. Chúng ta có thể trốn ra ngoài, rồi giả làm Hắc Bạch Vô Thường đi hù người, hoặc là đầu trâu mặt ngựa, cậu thích cái nào..."

 

Thương Lộc mặt không biểu cảm, lập tức tắt bộ đàm.

 

Sau đó, cô quay sang nhìn nhân viên công tác và hỏi: "Anh chắc là anh ấy không biết tôi là ai, đúng không?"

 

Nhân viên công tác gật đầu xác nhận.

 

Thương Lộc nở một nụ cười, rồi đặt bộ đàm vào ngăn kéo: "Vậy thì tốt, đừng cho anh ta biết. Tôi nghĩ dọa anh ấy sẽ dễ hơn là làm đồng đội với anh ấy."

 

Trong lúc đó, phòng phát sóng trực tiếp lại cực kỳ hào hứng.

 

【 Kế hoạch "vĩ đại" của Diệp Lục là cái gì chứ... À không, thực ra cũng chẳng tính là kế hoạch gì cả! Ai lại muốn làm đầu trâu mặt ngựa với anh ta cơ chứ ha ha ha 】

 

【 Nếu Diệp Lục là đối thủ, chỉ cần dựa vào cái gan bé tí tẹo của anh ấy cũng đã giải quyết xong rồi, nhưng nếu là đồng đội thì mọi chuyện rắc rối rồi đấy 】

 

【 Người ở trên nói uyển chuyển quá, để tôi nói thẳng: cái gan của Diệp Lục chỉ có khả năng gây rối thôi chứ không giúp được gì đâu! 】

 

【 Thương Lộc hẳn là đang nhớ lại lần cùng xem phim kinh dị với Diệp Lục 】

 

【 @Diệp Lục, ông chủ của anh đã trốn rồi! 】

 

【 Tập này "kẻ phản diện" Thương Lộc sau khi nhìn thoáng qua tiểu đệ của mình đã quyết định đi solo ha ha ha 】

 

Tổ chương trình cũng dựa theo hành động "phản nghịch" của Thương Lộc mà lập tức điều chỉnh luật chơi. Diệp Lục không chỉ cần phải dọa các khách mời khác, mà còn phải tìm ra được "nằm vùng", đồng thời giúp người này che giấu danh tính.

 

Diệp Lục lập tức cảm thấy trọng trách trên vai mình nặng hơn, nhưng anh vô cùng tự tin vào khả năng của bản thân. Anh tin chắc rằng mình sẽ tìm ra được đồng đội và bảo vệ người đó thật tốt.

 

Thương Lộc cũng cảm nhận được nhiệm vụ của mình nặng nề hơn. Không chỉ phải nghĩ ra cách dọa các khách mời khác, mà cô còn phải cẩn thận để không bị Diệp Lục phát hiện thân phận nằm vùng của mình.

 

Rất nhanh sau đó, tất cả mọi người tập trung tại sảnh chính.

 

Trong chương trình lần này, thử thách mật thất không chỉ có tám người ban đầu tham gia, mà còn có sự góp mặt của các khách mời từ chương trình "Tình Yêu Sét Đánh". Đường Khinh Khinh, Đoạn An Quốc, và các khách mời nam đều đã đến.

 

Khi nhìn thấy Đường Khinh Khinh, Lâm Nhan Nhan ngay lập tức trừng lớn mắt, gương mặt thể hiện rõ sự không hài lòng, chỉ thiếu mỗi việc trề môi trợn mắt ra thôi.

 

Đường Khinh Khinh cũng chẳng khá hơn, gương mặt cô ta nghẹn lại như cái bánh bao, nhanh chóng liếc nhìn Thương Lộc một cái, rồi lại quay sang trừng mắt nhìn lại Lâm Nhan Nhan.

 

Tổ chương trình rất chu đáo, nhanh chóng giải thích: "Chúng ta đều biết, cô Đường và cô Lâm gần đây cùng quay một bộ phim và đã có một chút mâu thuẫn nhỏ, vì thế chúng tôi mời cả cô Đường và đoàn của cô ấy đến tham gia."

 

【 Thương Lộc lần trước tham gia "Tình Yêu Sét Đánh", lần này "Tình Yêu Sét Đánh" lại mang hơn phân nửa người tới! Hai chương trình "thiếu đạo đức" nhất nhì va chạm với nhau thật rồi! 】

 

【 Ha ha ha ha tổ chương trình các người thật sự không chừa đường cho ai cả! Vì hai người họ có mâu thuẫn nên hai chương trình phải kết hợp à? Nghe lại lời các người vừa nói xem, thực sự không giữ lại chút gì trong lòng nhỉ. 】

 

Cũng có người không hiểu, hỏi lý do mâu thuẫn giữa Lâm Nhan Nhan và Đường Khinh Khinh là gì.

 

【 Gần đây trên các tài khoản marketing đều có tin tức. Nghe nói từ các nhân viên trong đoàn phim, hai người này ngày nào cũng cãi nhau, từ chuyên viên trang điểm cho đến suất cơm cuối cùng trong đoàn. 】

 

【 Bạn tôi là trợ lý ánh sáng trong đoàn phim, tôi có thể làm chứng chuyện đó là thật. 】

 

Còn Thương Lộc thì không để ý nhiều đến Đường Khinh Khinh, chỉ tỏ ra hơi thất vọng: "Nữ số 3 không đến à?"

 

Cộng đồng mạng nhanh chóng hiểu Thương Lộc đang nghĩ gì.

 

【Chỉ có một CP của Thương Lộc đến tham gia thôi ha ha ha】

 

【Các nữ khách mời đáng ra tham gia chương trình sinh hoạt bên kia, Đường Khinh Khinh theo lý cũng nên qua đó... không hiểu sao lại ở đây.】

 

Khi Thương Lộc nhắc đến nữ số 3, nam số 3 Yên Tử Kiêu, bất ngờ ngẩng đầu nhìn cô, ánh mắt mang theo chút oán niệm.

 

Sau khi đạo diễn giải thích lý do sự có mặt của các khách mời, anh liền nhanh chóng giới thiệu từng người. Tuy nhiên, Thương Lộc không cần nghe, vì cô vốn là một khán giả trung thành của chương trình "Tình Yêu Sét Đánh", đã sớm biết hết bốn người này.

 

Nam 1 Vọng Hàn Phi, thoạt nhìn có vẻ là một kỹ sư ôn nhu, nho nhã, nhưng thực chất lại là một "đại sư bạo lực" lạnh lùng. Thương Lộc không quá thích anh ta.

 

Nam 2 Mộ Thành Ích, là khách mời ít nổi bật nhất của "Tình Yêu Sét Đánh", một bác sĩ khoa ngoại tính tình hơi yếu đuối, Thương Lộc cũng không có nhiều ấn tượng lắm.

 

Nam 3 Yên Tử Kiêu, vẻ ngoài kiêu ngạo khó thuần phục, là ca sĩ chính của một ban nhạc nước ngoài. Ngày thường anh luôn khá lạnh lùng, nhưng khi đứng trước nữ số 3 lại biến thành một chú cún con, luôn khẩu thị tâm phi. Đây cũng là CP mà Thương Lộc từng rất thích.

 

Tuy nhiên, khi tổ chương trình "Tình Yêu Sét Đánh" quyết định mời cả nữ số 3—vốn là bạch nguyệt quang của Yên Tử Kiêu—vào chương trình này, Thương Lộc quyết định "ship" tất cả các cặp đôi vì cảm thấy mỗi người đều rất thú vị.

 

Nam 4 là bạn thân của Nam 1, vì vậy Thương Lộc cũng không thích anh ta lắm.

 

Sau khi bốn người khách mời giới thiệu bản thân, tổ đạo diễn liền công bố bối cảnh trò chơi và các quy tắc.

 

Tưởng Tinh, do vấn đề sức khỏe, không thể tham gia thử thách mật thất giống lần trước khi vào nhà ma để tìm các mảnh ghép. Thay vào đó, cô ấy sẽ ngồi trong phòng điều khiển để quan sát toàn bộ quá trình. Nếu có ai tìm được đạo cụ, họ có thể gọi điện cho cô ấy để nhận sự trợ giúp, tương đương với vai trò một NPC bên ngoài.

 

Trò chơi mà họ sắp tham gia là một thử thách chạy thoát khỏi mật thất đầy kinh dị, với tổng cộng 13 người chơi từ cả hai chương trình.

 

Trong tập đặc biệt này của chương trình "Người Tôi Ghét Nhất", năm khách mời gốc của chương trình được bổ sung thêm hai thành viên mới là Âu Dịch và Dụ Tô. Họ sẽ đối đầu với sáu thành viên từ chương trình "Tình Yêu Sét Đánh". Cả nhóm được chia thành hai đội theo từng chương trình đại diện, và họ sẽ cùng bước mật thất.

 

Trong trò chơi này, cả hai đội sẽ cạnh tranh với nhau, và mỗi người tham gia sẽ đeo một chiếc vòng tay. Nếu có ai đó cảm thấy quá sợ hãi và không thể tiếp tục, họ có thể nhấn nút trên vòng tay và sẽ bị loại khỏi trò chơi, sau đó được nhân viên chương trình dẫn ra ngoài qua lối thông hành kỹ thuật.

 

Tiêu chí để xác định đội chiến thắng rất đơn giản: đội nào còn lại nhiều thành viên chưa bị loại sẽ giành chiến thắng.

 

Nhiệm vụ của Thương Lộc là tìm mọi cách để khiến càng nhiều người nhấn nút và bị loại càng tốt, bất kể thành viên thuộc đội nào.

 

Kết quả của trò chơi này sẽ ảnh hưởng đến nội dung của cả 2 chương trình trong tập sau. Nếu đội khách mời của chương trình "Người Tôi Ghét Nhất" giành chiến thắng, thì các thành viên của "Tình Yêu Sét Đánh" sẽ phải quay thêm một tập, trong đó nam và nữ khách mời sẽ hoán đổi giới tính và cùng nhau vào nhà ăn để quay các cảnh giấu camera. Ngược lại, nếu đội của "Tình Yêu Sét Đánh" giành chiến thắng, ngày hôm sau chương trình "Người Tôi Ghét Nhất" sẽ bị biến thành một chương trình chuyên về tình yêu.

 

Khi đạo diễn nói ra điều này, các khách mời của đội "Người Tôi Ghét Nhất" ai nấy đều có biểu cảm vô cùng phức tạp.

 

Thương Lộc bất giác buột miệng: "... Cặp Đôi Tôi Thích Nhất?"

 

Cư dân mạng cười không ngớt:

 

【Tôi còn nhớ tập trước Thương Lộc đã lừa họ rằng đây là một chương trình tình yêu đó hahaha】

 

【Tổ chương trình chắc không định biến đổi biểu ngữ thành như vậy thật chứ?】

 

【Đột nhiên lại mong đội "Người Tôi Ghét Nhất" thua, tôi muốn xem cảnh chương trình bị biến thành yêu đương sẽ khủng bố thế nào!】

 

【Kết quả cuối cùng của việc ghép đôi: Số cặp thành công dắt tay nhau: 0】

 

...

 

Diệp Lục nghe đạo diễn công bố luật chơi với vẻ mặt đầy phẫn uất, không thể chấp nhận nổi viễn cảnh đội mình sẽ phải tham gia chương trình tình yêu thêm một lần nữa:

 

"Chúng ta phải thắng! Không thể để bọn họ dùng cách biến thái này để sỉ nhục chúng ta!"

 

Lâm Nhan Nhan, đang ôm chặt cánh tay của Thương Lộc, tỏ ra cực kỳ hối hận:

 

"Đây là lần đầu tiên trong đời tôi thực sự hối hận vì đã tham gia chương trình này."

 

Dù những người khác không lên tiếng, nhưng biểu cảm của họ cũng đầy sự chống đối.

 

Cư dân mạng không thể nhịn cười:

 

【 Ha ha ha, tôi nhớ rõ lúc họ hoán đổi trang phục nam nữ đều rất bình tĩnh, nhưng chỉ cần nhắc tới việc quay thêm một tập yêu đương thì ai nấy đều sắp nổi điên rồi. Chẳng lẽ vế trước không kỳ cục hơn sao? Là tôi có vấn đề hay mấy người này thật sự quá kỳ lạ rồi 】

 

【 Chắc là do quan hệ bạn bè của họ vốn đã có chút lạ lùng rồi, việc phải quay show yêu đương chắc chắn là điều kỳ dị nhất có thể xảy ra 】

 

【 Có cảm giác như đội "Ghét Nhất" đang bốc cháy vì tức giận, ngay cả Hứa Tắc cũng nhíu mày thật sâu ha ha ha 】

 

【 Nếu hôm nay họ không thắng, tôi cảm giác một đám bọn họ sẽ bỏ cuộc và rời khỏi chương trình 】

 

【 Trừ Thương Lộc, cô ấy vẫn bình tĩnh. Dường như chẳng có gì trên đời mà cô ấy không thể chấp nhận 】

 

【 Trả lời lầu trên, có đấy, Thương Lộc không thể chịu nổi việc bị Âu Dịch và Lâm Nhan Nhan khen ngợi hàng trăm lần mỗi ngày ha ha ha 】

 

Thương Lộc tỏ ra không có hứng thú đặc biệt với trò chơi, nhưng cũng không tỏ ra phản đối quá mạnh mẽ. Dù gì cô cũng chỉ đến để quan sát, và theo cô thì đóng vai tình nhân trong đời thực hay diễn xuất trên TV cũng chẳng khác nhau là mấy.

 

Trong khi đó, bên đội "Tình Yêu Sét Đánh", biểu cảm của các khách mời hoàn toàn bối rối. Yên Tử Kiêu, không thể nhịn được nữa mà hỏi:

 

"Biểu cảm này của mấy người là sao hả? Người nên sợ phải là bên chúng tôi chứ???"

 

Quay chương trình yêu đương thì có gì đáng lo lắng đâu? Họ không phải đã quay cả chục tập như vậy rồi sao?

 

Diệp Lục nhìn Yên Tử Kiêu với vẻ ngạc nhiên:

 

"Có phải anh không thường lên mạng không?"

 

Quả thật Yên Tử Kiêu hàng năm đều ra nước ngoài tham gia các cuộc thi lớn nhỏ, nên anh ta không quá chú ý đến những chuyện đang xảy ra trong nước. Thực tế là anh còn không nhận ra đầy đủ những khách mời đang tham gia trò chơi lần này.

 

Anh ta thẳng thắn thừa nhận:

 

"Đúng vậy, có chuyện gì sao?"

 

Diệp Lục mỉm cười, tiếp tục:

 

"Nhiệm vụ của mấy người đều là những trò bọn tôi đã làm hết rồi. Rất nhàm chán."

 

Yên Tử Kiêu: "?"

 

Anh ta thực sự rất kinh ngạc. Bây giờ mấy ngôi sao lớn trong nước đều chơi lớn vậy sao? Và tại sao Diệp Lục lại có vẻ mặt kiêu ngạo như thế? Có gì đáng tự hào hả??? Cậu ta là biến thái sao???

 

Âu Dịch nhìn qua hai đội, rồi quay sang Dụ Tô bên cạnh:

 

"Chúng ta chỉ cần đợi một ngày nữa thôi phải không?"

 

Dụ Tô khẽ gật đầu, đồng tình.

 

Âu Dịch, với vẻ mặt hả hê, tiến sát lại gần Dụ Tô và thì thầm:

 

"Vậy chẳng phải thắng thua của trò chơi này không liên quan đến chúng ta sao? Hình phạt cũng không rơi lên đầu chúng ta, chi bằng chúng ta gia nhập đội đối diện đi?"

 

Thương Lộc không thể không lên tiếng nhắc nhở:

 

"Âu Dịch, lần sau khi muốn thì thầm điều gì đó, nhớ tìm chỗ kín đáo nhé."

 

Âu Dịch ngỡ ngàng: "?!"

 

Cư dân mạng lập tức phản ứng:

 

【 Thương Lộc: Tôi thực sự muốn giả vờ như không nghe thấy, nhưng tôi không bị điếc 】

 

【 Ha ha ha, Âu Dịch lớn tiếng mưu đồ bí mật ngay trước mặt mọi người, bị bắt ngay tại trận 】

 

Tuy nhiên, một số khán giả tỏ ra khó hiểu:

 

【 Tại sao Âu Dịch lại muốn đội "Bé Chán Ghét" thua vậy? 】

 

Ngay lập tức có người trả lời:

 

【 Có lẽ anh ta chỉ muốn thấy Diệp Lục mất mặt thôi ha ha ha 】

 

Vì số lượng người giữa hai đội không chênh lệch nhiều, tổ chương trình quyết định áp dụng quy tắc ghép cặp hai người từ cả hai bên cùng nhau tiến vào mật thất, ngoại trừ một người lạc đơn phải tự mình tiến vào.

 

Không ai muốn là người lạc đơn.

 

Quyền lựa chọn người đồng hành trong trò chơi được giao cho các khách mời của đội "Tình Yêu Sét Đánh."

 

Vọng Hàn Phi, người mà Thương Lộc ít có thiện cảm nhất, bỗng tỏ ra bẽn lẽn và nói:

 

"Tôi muốn cùng cô Thương Lộc tiến vào cùng nhau."

 

Trong chương trình "Tình Yêu Sét Đánh," Vọng Hàn Phi từng được yêu mến nhờ sự kết hợp với nữ số 2, giúp anh ta nhanh chóng nổi tiếng. Nhưng từ khi nữ số 2 trở thành bạn thân của bạn gái cũ của anh, cả hai đều bắt đầu không ưa anh ta nữa.

 

Cũng vì thế, cái nhãn "tra nam" nhanh chóng bị gán lên đầu Vọng Hàn Phi. Thương Lộc, chỉ với vài câu thuận miệng trong một tập trước, đã vô tình đưa sự chú ý của chương trình về phía nữ số 3, khiến anh trở nên gần như "trong suốt" trong chương trình.

 

Nhận ra tình thế này, Vọng Hàn Phi quyết tâm cố gắng thay đổi số phận, chấp nhận rủi ro và nỗ lực hết mình. Mọi người đều biết Thương Lộc luôn là một đề tài nóng hổi, và nếu anh ta có thể kết hợp với cô tạo CP, sự chú ý và lưu lượng quan tâm đổ về phía anh sẽ vô cùng lớn.

 

Thương Lộc: "?"

 

Cô không có thiện cảm với Vọng Hàn Phi, cảm thấy sự lịch sự của anh ta cực kỳ giả tạo. Thậm chí, anh ta còn gợi cho cô chút cảm giác tương tự như Hạ Duyên, khiến cô có hơi khó chịu. Tuy nhiên, theo quy định của chương trình, cô phải chấp nhận việc đối phương lựa chọn mình. Vì vậy, Thương Lộc sẽ tuân thủ quy tắc.

 

Ngay lúc này, giọng Đường Khinh Khinh bất ngờ vang lên:

 

"Tôi cũng muốn chọn Thương Lộc. Tôi và tiền bối Đoạn An Quốc có thể được chọn trước, phải không?"

 

Đạo diễn có chút khó xử, vì quy trình không quy định rõ ràng trong trường hợp này. Họ liền chuyển quyền quyết định sang cho Thương Lộc.

 

Vọng Hàn Phi tỏ ra cực kỳ bất ngờ. Thương Lộc vốn có mối quan hệ rất tốt với Lâm Nhan Nhan, trong khi Đường Khinh Khinh và Lâm Nhan Nhan lại không hợp nhau. Vậy tại sao Đường Khinh Khinh lại muốn chọn Thương Lộc?

 

Dù không thể hiểu được tình thế này, Vọng Hàn Phi vẫn coi đây là một cơ hội. Anh ta nhìn về phía Thương Lộc và nói bằng một giọng vô cùng chân thành:

 

"Cô Thương Lộc luôn là một diễn viên mà tôi rất ngưỡng mộ. Lần trước khi nghe nói cô sẽ tham gia chương trình của chúng tôi, tôi đã rất tiếc vì không thể xin được một tấm ảnh có chữ ký của cô đó."

 

Là một người đang không được yêu mến trên mạng, anh ta hiểu rằng mình không thể công khai tranh giành với Đường Khinh Khinh. Vì vậy, anh ta chọn cách tiếp cận khéo léo hơn, dùng chiêu "lấy lùi làm tiến."

 

Thương Lộc có chút do dự, vì cô thực sự không muốn chọn ai cả.

 

Làm ơn đi, cô chỉ là nằm vùng thôi mà! Trong tình huống này, hành động độc lập chắc chắn sẽ thuận tiện hơn nhiều.

 

Thương Lộc nhìn thấy ánh mắt có chút nôn nóng của Đường Khinh Khinh, trực giác mách bảo cô rằng Khinh Khinh dường như có điều gì muốn nói với mình. Không cảm nhận được ác ý, mà thậm chí còn thấy chút lo lắng và quan tâm từ phía đối phương.

 

Không rõ Đường Khinh Khinh lần này đang có ý gì, nhưng Thương Lộc sau một vài giây do dự vẫn nhìn về phía Vọng Hàn Phi.

 

Vọng Hàn Phi tươi cười, tự tin rằng Thương Lộc sẽ chọn mình. Anh ta luôn được các cô gái trẻ yêu thích, không ít lần có người khen rằng anh ta có khuôn mặt dễ dàng nổi tiếng.

 

Nhưng nụ cười của anh lập tức biến mất khi nghe Thương Lộc nói: "Chữ ký anh có thể liên hệ với phòng làm việc của tôi để nhận. Tôi chọn Đường Khinh Khinh."

 

【Ha ha ha, nhìn mặt Vọng Hàn Phi thật sự quá kinh ngạc!】

 

【Cuối cùng cũng thấy Vọng Hàn Phi mất hứng thật sự! Ngoài nữ số 3, mấy người khác đều tôn trọng và ưu ái anh ta quá nhiều!】

 

【Cười chết mất, Thương Lộc đúng kiểu không hiểu thật hay giả vờ không hiểu? "Chữ ký có thể liên hệ phòng làm việc để lấy" ha ha ha!】

 

【Thương Lộc: Fan thì nên giữ khoảng cách với cuộc sống cá nhân của thần tượng một chút!】

 

Lâm Nhan Nhan đứng đó, mở to mắt đầy ngạc nhiên nhìn Thương Lộc. Cô ấy không thể tin vào quyết định này, nhưng sau vài giây, Nhan Nhan tìm được một lời giải thích hợp lý cho bản thân:

 

"Lộc Lộc không sợ cả phim kinh dị, nhất định cô ấy có thể dễ dàng đối phó với Đường Khinh Khinh!"

 

Lâm Nhan Nhan miễn cưỡng thả tay Thương Lộc ra và dặn dò: "Chú ý an toàn, chờ tôi vào sau." (Bà cô ơi ai mới là người nên dặn ai vậy =)))))) )

 

"Được," Thương Lộc đáp, rồi cùng Đường Khinh Khinh tiến vào mật thất.

 

Trước khi hoàn toàn bước vào mật thất, còn có một phân đoạn kiểm tra người, đảm bảo rằng không ai mang theo thiết bị điện tử hoặc vũ khí có thể gây hại cho các NPC.

 

Trong phòng kín, không có máy quay hay thiết bị ghi âm, Đường Khinh Khinh bất ngờ nhỏ giọng nói:

 

"Vọng Hàn Phi và Hạ Duyên từng là bạn tốt. Dù sao cũng không phải người tử tế gì. Tốt nhất các cô gái bên cô nên giữ khoảng cách với anh ta."

 

Thương Lộc có chút bất ngờ khi Đường Khinh Khinh lại nhắc đến chuyện này trong tình huống như vậy. Cô không nghĩ Khinh Khinh sẽ đề cập đến điều này, nên chỉ đáp lại: "Đã biết, chúng tôi sẽ chú ý, cảm ơn cô."

 

Đường Khinh Khinh hừ lạnh, đáp: "Không phải là tôi quan tâm các cô đâu, chẳng qua tôi không thích hắn thôi." Sau đó, cô ấy không nói thêm gì nữa và nhanh chóng rời đi. Thương Lộc cũng mau chóng theo sau.

 

Trước mặt hai người là mười ba túi gấm, bên trong mỗi túi là một tấm card tương ứng với một kỹ năng, có thể có lợi hoặc có hại. Mỗi khách mời được yêu cầu ngẫu nhiên chọn một tấm và có thể sử dụng khi cần trợ giúp.

 

Thương Lộc và Đường Khinh Khinh đều chọn một tấm card nhưng không tin tưởng lẫn nhau, nên họ đứng cách xa nhau và lặng lẽ kiểm tra.

 

Thương Lộc nhìn vào tấm card trong tay mình, trên đó có bốn chữ: Death note.

 

Phía sau tấm card là quy tắc trò chơi: Có thể trực tiếp loại bỏ bất kỳ tuyển thủ nào.

 

【!!! 】

 

【Cái gì thế này! Vận may của Thương Lộc đúng là không thể tin nổi!】

 

Thương Lộc cũng ngạc nhiên. Cô nghĩ nếu đến cuối cùng còn lại ai, thì cô sẽ dùng lá bài này để loại bỏ người đó.

 

Để tiến vào mật thất, trước tiên họ phải đi qua một hành lang dài giống như nhà ma trong công viên giải trí, với những đạo cụ kinh dị rải rác khắp nơi. Tuy nhiên, vì hành lang quá hẹp, họ buộc phải đi cùng nhau, khiến mọi thứ bớt đáng sợ. Đây cũng là lý do tiết mục sắp xếp để họ đi từng nhóm.

 

Khi một đạo cụ đầu tiên rơi từ trần nhà xuống, Đường Khinh Khinh hét lên sợ hãi, nhưng nhìn thấy Thương Lộc không có phản ứng gì, cô ấy liền cố gắng cắn chặt môi suốt quãng đường còn lại, tay bưng kín miệng.

 

Sau khi băng qua hành lang dài, cuối cùng họ cũng tiến vào phòng đầu tiên của mật thất.

 

Đó là một phòng học bình thường, không có gì đặc biệt. Trong lúc chờ đợi, các đội khác cũng lần lượt tiến vào, mỗi người bị dọa theo các mức độ khác nhau.

 

Nhưng rồi Thương Lộc nhanh chóng nhận ra rằng có một người đi lạc – đó là Âu Dịch.

 

Thương Lộc nhìn về phía nhân viên tổ đạo diễn với vẻ kinh ngạc, hỏi: "Anh ấy đi một mình có ổn không?"

 

Lúc này, làn đạn trên mạng đã biết chuyện gì đang diễn ra.

 

【Bởi vì Âu Dịch đang cầm trên tay một đồ vật trừ tà, nên các khách mời đều cảm thấy anh ấy có hơi bất thường, nên không ai chọn anh ấy cả, ha ha ha.】

 

【Những người này đâu biết gì? Âu Dịch có bùa hộ mệnh, theo lời anh ấy nói là được khai quang rồi đấy, yêu ma quỷ quái mau mau tránh xa!】

 

Khi Diệp Lục và Đoạn An Quốc thất thần tiến vào, anh ấy chợt nhận ra Âu Dịch trở thành người cuối cùng một mình tiến vào. Đôi mắt anh ấy bỗng sáng lên, như thể vừa được sống lại.

 

Quả nhiên.

 

Khi Âu Dịch bước vào hành lang dài, mọi người đều có thể nghe thấy tiếng thét chói tai của và âm thanh niệm chú vang lên không ngừng.

 

Thương Lộc vươn tay theo phản xạ, từ từ bịt kín lỗ tai mình.

 

Âu Dịch không chỉ nói nhiều mà còn nói rất to.

 

Giây tiếp theo, cánh cửa bị đẩy ra, Âu Dịch giơ thanh kiếm gỗ đào lên, vung mạnh trong không trung, lớn tiếng kêu: "Tránh xa tôi ra! Xa một chút!"

 

Khi Âu Dịch nhận ra mình đã đến được nơi an toàn, chợt cảm thấy vô cùng xấu hổ. Để giảm bớt sự ngại ngùng, Âu Dịch quyết định bắt đầu múa may thanh kiếm gỗ đào trong không trung, tự tạo cho mình một màn trình diễn.

 

Tất cả mọi người đều nhìn anh ấy với vẻ phức tạp, im lặng xem xong màn biểu diễn này.

 

Âu Dịch ra vẻ bình tĩnh nói: "Đây là vũ đạo mới của tôi, thế nào?"

 

Thương Lộc không thể không nở nụ cười, nhưng dưới ánh mắt chờ mong của Âu Dịch, cô vẫn nể tình mà vỗ tay.

 

Những tràng vỗ tay thưa thớt cũng bắt đầu vang lên.

 

【Nói thật, cách Âu Dịch giảm bớt xấu hổ này, tôi đánh giá là không hay, mà cũng chẳng giúp ích gì hahaha】

 

Diệp Lục cười đến nỗi như muốn thở không nổi, ha ha ha ha.

 

Mọi người cuối cùng cũng đều tiến vào mật thất.

 

Trên tường, loa phát thanh đang thuật lại chuyện xưa, bối cảnh là một khu nhà chuyên biệt dành cho học sinh. Vì trường học thực hiện cải cách phương pháp giảng dạy, nên ngày càng có nhiều phụ huynh nổi tiếng đầu tư lớn để đưa con em mình vào đây.

 

Mọi thứ diễn ra bình thường cho đến một ngày, một trò chơi tự sát bí mật bắt đầu lan rộng giữa các học sinh, dẫn đến cái chết của nhiều người. Trường học rất quan tâm về vấn đề này, hiệu trưởng đã thề rằng sẽ không để tình trạng này xảy ra một lần nữa.

 

Những người còn lại trong lớp này là những học sinh duy nhất chưa tham gia vào trò chơi tự sát, khi lớp ban đầu có 30 người. Trường học đã siết chặt sự giám sát đối với họ, khiến không khí trong lớp trở nên nặng nề và đầy sợ hãi.

 

"Này, quần áo thật xấu quá!" Diệp Lục cúi xuống nhìn bộ đồng phục của mình, rồi quay sang Âu Dịch, hỏi: "Tại sao tôi lại mặc màu đen còn cậu lại mặc màu trắng? Màu trắng nhìn đẹp hơn nhiều."

 

Trong khi đó, Thương Lộc cùng Lâm Nhan Nhan đứng ở bục giảng, nhìn vào bảng đen bên cạnh có dán giấy, đọc to những nội dung trên đó: "Quy định trong lớp:

 

Điều thứ nhất: Học sinh tốt không được la hét trong lớp, xin mọi người hãy yêu quý không gian học tập.

 

Điều thứ hai: Học sinh tốt tuyệt đối không được phát biểu khi chưa được giáo viên cho phép, nghiêm cấm phản bác bất kỳ lời nào của giáo viên, xin tôn trọng thầy cô.

 

Điều thứ ba: Học sinh tốt phải mặc đồng phục màu đen, nếu học sinh mặc đồng phục màu trắng sẽ bị phạt vào cuối tháng. Mong mọi người nỗ lực trở thành học sinh tốt."

 

 

 

Điều thứ ba chính là câu trả lời cho câu hỏi của Diệp Lục.

 

Cùng lúc đó, mọi người cũng hiểu rõ rằng màu sắc của đồng phục biểu thị ý nghĩa khác nhau. Trong tổng số 13 người, chỉ có 5 người mặc đồng phục màu đen, đó là Thương Lộc, Diệp Lục, Dụ Tô, Đường Khinh Khinh và Vọng Hàn Phi.

 

Khi nhận ra mình là học sinh tốt còn Âu Dịch lại là học sinh hư, tâm trạng của Diệp Lục lập tức trở nên vui vẻ hơn, không còn bận tâm đ ến việc bộ đồ có đẹp hay không.

 

Lâm Nhan Nhan tiếp tục đọc các quy định trong lớp:

 

"Điều thứ tư: Học sinh tốt sau khi chuông vào lớp vang lên cần phải ngồi đúng vị trí của mình, trong suốt thời gian học không được đứng dậy hoặc rời khỏi chỗ ngồi.

 

Điều thứ năm: Lặp lại điều thứ tư, khi chuông vào lớp vang lên, bất luận lý do gì cũng phải ngồi ở vị trí của mình. Quy tắc này cao hơn mọi thứ khác, vi phạm sẽ bị khai trừ ngay lập tức.

 

Điều thứ sáu: Một số điều cần lưu ý, cửa phòng học sẽ tự động đóng khi không có học sinh trong lớp, xin đừng ở lại lâu."

 

 

 

Ngay khi giọng nói của Lâm Nhan Nhan vừa dứt, loa lại vang lên lần nữa.

 

Quy tắc bị loại của trò chơi có hai điều, một là người chơi phải ấn nút để tự động rời khỏi, hai là vi phạm quy định và bị giáo viên cho khai trừ. Mong mọi người tuân thủ quy định trong lớp học.

 

Khi chuông vào lớp vang lên, nhưng âm thanh này không giống như những gì họ thường nghe. Loa phát ra những tiếng khóc kỳ quái, làm cho tiếng chuông trở nên nặng nề u ám.

 

Mọi người ban đầu vẫn đang tìm hiểu xem trong lớp học có gì bất thường, nhưng khi nghe thấy tiếng chuông, họ gần như ngay lập tức tìm vị trí ngồi xuống.

 

Một giáo viên có gương mặt bầm dập, làn da trắng bệch như giấy, bước vào phòng học, áo sơ mi trắng trên người còn dính máu, hướng về phía mọi người lộ ra nụ cười âm trầm: "Các bạn học. Hôm nay chúng ta sẽ bắt đầu tiết học đầu tiên về điện ảnh giám định và thưởng thức, mong mọi người giữ im lặng quan sát, không được che mắt tránh né quan sát, bất luận lúc nào cũng không được phát ra một chút âm thanh nào."

 

Sau khi giáo viên nói xong, ông đi xuống bục giảng và phát cho mỗi người một cái vòng cổ trang sức giống nhau, nói: "Đây là thiết bị kiểm tra âm thanh, sẽ căn cứ vào số lần các bạn phát ra âm thanh để tiến hành đếm, hét chói tai một lần ghi tội một lần, vi phạm ba điều nội quy trường học bất luận cái gì cũng đều ghi tội một lần, cùng tiết học nếu vi phạm quá ba lần sẽ bị khai trừ, vi phạm điều thứ tư sẽ bị khai trừ ngay lập tức."

 

【 Ôi vãi, cứ như thế mà nhảy vào tình tiết kinh dị luôn hả??? 】

 

【 Giáo viên này trang điểm thật đáng sợ, cái vết sẹo trên mặt làm mình sợ muốn chết.】

 

【 Ha ha ha, Diệp Lục và Âu Dịch ngồi ở giữa lớp, tôi muốn cười chết. 】

 

【 Trên mặt hai người họ đều viết 'Cứu với, cứu với'" 】

 

【 Đoán xem, Diệp Lục còn có thể hoàn thành nhiệm vụ khác không? Tôi cảm thấy anh ấy sắp bị dọa chết 】

 

Cửa lớp học bị đóng lại, bộ phim bắt đầu phát.

 

Đó là một bộ phim kinh dị nổi tiếng nước ngoài, với bối cảnh trường học, rất giống với tình huống của họ, càng làm tăng thêm cảm giác chân thật.

 

Nơi này có mười ba người, khi những cảnh kinh dị xuất hiện trên màn hình, ngay lập tức có người liên tục vì sợ hãi mà hét lên.

 

Thương Lộc cố ý chọn ngồi ở hàng ghế cuối cùng, mà trước mặt cô là Mộ Thành Ích, nam số 2 trong "Tình Yêu Sét Đánh", anh ấy có tính cách yếu đuối, cũng rất sợ những thứ kinh dị, đã hét lên hai lần khi bộ phim nhanh chóng phát tới những đoạn dọa người.

 

Chỉ cần anh ấy hét lên thêm một lần nữa sẽ bị loại ngay lập tức.

 

Trong suốt mười phút chiếu phim, cuối cùng thời gian đếm ngược còn lại là 60 giây.

 

Bộ phim này Thương Lộc cũng xem qua, kế tiếp nam chính ngồi ở trên sô pha xem điện ảnh, con quỷ sẽ từ phía sau vuốt v e khuôn mặt của anh ta.

 

Nam chính ý thức được quỷ xuất hiện, thần sắc càng ngày càng hoảng sợ lại không dám quay đầu lại ——

 

"A a a!"

 

Mộ Thành Ích hét lên chói tai, sợ hãi đến mức nhảy dựng khỏi ghế, dùng tay che lấy cổ mình, vẻ mặt hoảng loạn quay lại, chỉ thấy Thương Lộc đang ngồi phía sau.

 

Mà Thương Lộc đã thu tay lại, khoanh tay trước ngực ôm mình, cũng biểu lộ vẻ sợ hãi.

 

【 Thương Lộc diễn xuất thật sự đỉnh cao 】

 

【 Cô gái này sau này có thể đi làm diễn viên đó, nếu không phải tôi tận mắt nhìn thấy thì cũng không thể nghi ngờ cô ấy ha ha ha 】

 

Mộ Thành Ích ngẩn người, nhất thời bắt đầu hoài nghi cảm giác vừa rồi có thật hay không.

 

Nếu không phải Thương Lộc, cũng không phải ảo giác, mà là......

 

"Bạn học sinh này, sao lại đứng dậy khỏi chỗ ngồi? Rời khỏi vị trí là vi phạm nội quy trường học, trường học sẽ khai trừ cậu." Giáo viên đứng trên bục giảng nói xong, cửa lớp đột ngột mở ra, hai học sinh mặc đồng phục đen toàn thân dính máu xông vào, họ lập tức kéo Mộ Thành Ích đi.

 

Hai học sinh bất ngờ này khiến Đường Khinh Khinh đang ngồi gần cửa hoảng sợ, nhìn vào chiếc máy đếm treo trước ngực mình đã ghi lại hai lần, Đường Khinh Khinh lập tức bịt miệng không dám phát ra âm thanh nào nữa.

 

Giáo viên đứng trên bục giảng mở sổ điểm danh: "Mộ Thành Ích, khai trừ. Trong lớp chúng ta còn mười một học sinh."

 

Mọi người: "!"

 

Mọi người đều thông minh nhận ra vấn đề.

 

Họ rõ ràng còn lại mười hai người, nhưng số lượng ghi trên sổ của giáo viên không khớp, điều này có nghĩa là trong số họ đã có một người không còn sống.

 

Chỉ có Diệp Lục là cười nhạo: "Thầy à, chắc thầy chỉ dạy môn này được thôi, Toán học thì chắc không ổn đâu, chúng tôi có 12 người mà."

 

Giáo viên trên bục giảng cúi đầu nhìn về phía Diệp Lục: "Diệp Lục, vi phạm điều thứ hai trong nội quy trường học, ghi tội một lần."

 

Diệp Lục lập tức luống cuống.

 

Vừa nãy anh ấy cũng không nhịn được mà kêu hai tiếng, bây giờ lại bị ghi tội, vậy nghĩ là anh ấy sẽ bị loại sao?

 

Fan trên mạng cũng hoảng hốt.

 

【 Ơ? Chẳng lẽ Diệp Lục trực tiếp bị loại như vậy hả? 】

 

【 Không phải đâu nhỉ, như thế quá sớm rồi? 】

 

【 Ha ha ha, Diệp Lục, bọn tôi biết cậu thông minh, giỏi toán rồi! Nhưng có biết câu cái miệng hại cái thân không hả =))))) 】

 

Giáo viên nhìn Diệp Lục, im lặng vài giây sau mới nói: "Tôi là giáo viên mới của các em, hôm nay sẽ mắt nhắm mắt mở, cho các em thêm một cơ hội, từ lần sau sẽ trực tiếp cho thôi học."

 

Thương Lộc dừng ánh mắt lại giữa giáo viên và Diệp Lục.

 

Ngay lúc này, chuông tan học vang lên.

 

Thời gian mỗi tiết học và giờ nghỉ đều là 10 phút.

 

Giáo viên vừa rời khỏi phòng học, cửa phòng đã bị khóa lại từ bên ngoài, mọi người lập tức đứng dậy, bắt đầu tìm kiếm manh mối mật mã trong lớp học.

 

Họ cần phải vào phòng học tiếp theo, nếu không thì sẽ mãi dừng lại ở lớp học điện ảnh này.

 

Rất nhanh, có vài tấm ảnh tốt nghiệp từ những năm khác nhau được tìm thấy, trên ảnh có cả người có màu và có người chỉ hiện đen trắng.

 

Họ nhanh chóng phát hiện ra quy luật.

 

"Trường học này có tổng cộng chín khóa tốt nghiệp, mặc dù chúng ta chưa ra trường nhưng cũng có ảnh lớp của chúng ta. Từ tấm ảnh này có thể thấy được trong 30 người chỉ có chúng ta là có màu, những người khác có lẽ đều đã chết." Tống Trạch Khiêm nói một cách thờ ơ, ngón tay không ngừng chỉ vào những tấm ảnh, nói: "Số người sống sót giảm dần từ 30 người ở năm nhất, tiếp theo là 24, rồi lại đến 6 người, tấm ảnh này chỉ có thể sống sót tối đa là ba người."

 

Đoạn An Quốc gật đầu đồng ý: "Mật mã và niên đại còn có liên quan đến số 3."

 

Mật mã gồm 5 chữ số.

 

Mọi người thử vài lần, nhanh chóng thành công rời khỏi lớp học này.

 

Nhưng khi cửa vừa mở ra, một con rối giả rơi xuống.

 

Tất cả mọi người đều hoảng sợ, sau đó lùi lại vài bước.

 

Dụ Tô cúi người nhặt con rối lên, nhìn kỹ rồi nói: "Trên đây có ghi tên của Mộ Thành Ích."

 

Sắc mặt Đường Khinh Khinh lập tức trắng bệch: "Con rối này đại diện cho Mộ Thành Ích, bị khai trừ khỏi trường học cũng có nghĩa là đã chế... đã bị loại."

 

Mặc dù chỉ là cái chết trong trò chơi, nhưng từ này nghe quá nghiêm trọng, nên ai nấy đều trở nên cẩn trọng hơn.

 

Phòng tiếp theo mà họ bước vào trông có vẻ bình thường, chẳng có gì đặc biệt ngoại trừ ánh sáng yếu ớt.

 

Nhưng cửa phòng này có thể tự do mở ra, bên ngoài là một hành lang.

 

Diệp Lục thở phào nhẹ nhõm, sau đó nhanh chóng lấy lại tinh thần: "Cũng không đáng sợ lắm."

 

Âu Dịch vuốt cây kiếm gỗ đào của mình, cũng thể hiện thái độ khinh thường: "Đúng vậy, cũng chỉ như thế mà thôi."

 

Bình luận trên mạng lập tức cười nhạo:

 

【Hai người này đúng là to mồm】

 

【Cứ nói đi xíu hai người đừng có mà khóc nha】

 

【Diệp Lục, cậu có quên cảnh mình ôm chân Đoạn An Quốc khi bước vào không, trông như mất hồn vậy?】

 

【Âu Dịch, mong rằng lần này anh không cần ngoe nguẩy cây kiếm đó nữa】

 

Lúc này, âm thanh từ loa vang lên, họ được thông báo có nửa giờ để tự do hoạt động, thoải mái khám phá trường học và tìm hiểu các bí mật liên quan đến nó.

 

Trong nửa giờ này, các NPC có thể xuất hiện ngẫu nhiên để tiến hành "bắt giữ", và luật chơi cũng nâng cấp, một khi bị NPC bắt hai lần, sẽ bị đào thải.

 

Mọi người chia ra để tìm manh mối, tất cả các phòng lúc này đều có thể mở cửa, nhưng chỉ có căn phòng họ đang đứng là có ánh sáng.

 

Vọng Hàn Phi lại nhìn Thương Lộc và lần nữa mời cô: "Lần này chúng ta đi cùng nhau nhé."

 

Thương Lộc cảm thấy người này hình như không thích bị từ chối. Cô mở cửa sổ và thò đầu ra ngoài, xác nhận rằng đèn của những phòng học khác đều đã tắt, sau đó liếc nhìn đồng hồ trên tường rồi nói: "Tìm cái gì mà tìm, chẳng có gì thú vị cả. Ngồi nói chuyện không phải tốt hơn sao?"

 

Fan trên mạng bắt đầu cảm thấy khó hiểu.

 

【 Ê? Thương Lộc cùng Vọng Hàn Phi nói chuyện phiếm? Tôi nghe lầm không vậy 】

 

【 Lộc Tổng cười nhếch mép, tôi cảm thấy có điểm rồi =))) 】

 

Vọng Hàn Phi có chút kinh ngạc, nhưng cũng cảm thấy Thương Lộc nói có đạo lý.

 

Vì thế, Thương Lộc cùng Vọng Hàn Phi nhàn nhã ngồi ở cửa sau, mặc kệ mọi người làm nhiệm vụ. Vọng Hàn Phi nghe Thương Lộc khen ngợi lập tức cảm thấy lâng lâng tự mãn. Lúc Thương Lộc khen ngợi vóc dáng và thể hình của anh ta, Vọng Hàn Phi lập tức chia sẻ về quá trình luyện tập của mình. Thấy Thương Lộc tỏ ra hào hứng, anh ta lập tức cảm thấy mình đã thành công.

 

Bình luận từ khán giả bắt đầu nổi lên:

 

【Haha, cảnh tượng này thật kỳ quặc.】

 

【Đây là lần đầu tiên tôi nghe thấy Thương Lộc dùng giọng điệu dịu dàng như vậy để nói chuyện.】

 

【Thương Lộc đang làm gì vậy? Tình yêu sét đánh hả??】

 

Vọng Hàn Phi càng hào hứng, nghĩ rằng Thương Lộc đã hoàn toàn bị cuốn hút bởi mình, nên anh ta tươi cười rạng rỡ và nói: "Em cũng có hứng thú với việc tập thể hình sao? Chúng ta có thể cùng đi tập!"

 

Nhưng ngay khi anh ta vừa nói xong, chuông báo hiệu bắt đầu buổi học bất ngờ vang lên.

 

Tiếng bước chân vang lên ngoài hành lang, một giáo viên mặc áo đen bước lên bục giảng. Vị giáo viên với gương mặt lạnh lùng, không chút biểu cảm, tuyên bố: "Vào học."

 

Ánh mắt của giáo viên không dừng lại ở lớp học, mà hướng thẳng về phía cửa sau, nơi Thương Lộc và Vọng Hàn Phi đang ngồi.

 

Thương Lộc đột nhiên cất tiếng ngọt ngào nhưng mang đầy vẻ vui thích, tuyên bố trước mặt thầy giáo: "Vọng Hàn Phi, bị loại rồi nha!"

 

Vọng Hàn Phi ngơ ngác trừng mắt, không thể tin nổi. Vừa mới đây, Thương Lộc còn trò chuyện vui vẻ với anh ta, vậy mà bây giờ cô lại là người đưa ra lời phán quyết tàn nhẫn.

 

Thầy giáo đứng trên bục giảng tiếp lời: "Theo điều lệ lớp học, sau khi chuông vào lớp vang lên, tất cả học sinh phải ngồi vào chỗ của mình. Vọng Hàn Phi, cậu sẽ bị loại."

 

Vọng Hàn Phi lập tức quay sang Thương Lộc với vẻ không thể tin nổi, thốt lên: "Cô cũng không ngồi ở chỗ của mình cơ mà!"

 

Họ rõ ràng cùng ngồi ở cửa sau trò chuyện, vậy tại sao chỉ mình anh ta bị khai trừ?

 

Thương Lộc nhướng mày, giả vờ ngây thơ trách cứ: "Anh nói gì thế? Tôi chưa bao giờ rời khỏi chỗ ngồi của mình mà." Cô vừa nói vừa nhích ghế từ từ về phía trước, giống như một chú ếch nhỏ, khiến cho tình huống càng trở nên kỳ lạ hơn.

 

Vọng Hàn Phi: "???"

 

Khán giả theo dõi buổi phát sóng trực tiếp không thể ngừng cười:

 

【Haha, đúng là một "chỗ ngồi" thực sự!】

 

【Thương Lộc cứ như chú ếch xanh nhỏ ấy, đáng yêu quá!】

 

【Hiểu rồi! Từ đầu đến cuối Thương Lộc chỉ đang phân tán sự chú ý của Vọng Hàn Phi. Mục tiêu của cô ấy là loại bỏ anh ta, nhưng Vọng Hàn Phi còn tưởng rằng Thương Lộc có tình cảm với mình, buồn cười chết mất!】

 

Tuy nhiên, cũng có người chưa rõ lắm:

 

【Nhưng không phải hiện tại là thời gian tự do sao? Làm sao Thương Lộc biết thầy giáo sẽ xuất hiện?】

 

Một bình luận giải thích:

 

【Hình như theo điều sáu trong quy định lớp học, khi không học thì đèn sẽ tự động tắt. Chỉ có phòng học này là đèn còn sáng, chứng tỏ nơi đây sẽ tiếp tục có tiết học.】

 

【Thương Lộc trước đó còn mở cửa sổ nhìn ra bên ngoài để xác nhận việc đèn này.】

 

Thương Lộc quay đầu nhìn Vọng Hàn Phi, nở nụ cười đầy thách thức: "Doublekill!"

 

Khán giả lập tức vỡ òa:

 

【Song sát!】

 

【Chương trình mới bắt đầu chưa bao lâu mà cả Mộ Thành Ích lẫn Vọng Hàn Phi đã bị loại rồi!】

 

【@Diệp Lục, Cậu đang làm gì đấy? Có phải cậu quên nhiệm vụ của mình rồi không?】

 

Khi thầy giáo rời đi, một nhóm học sinh mặc đồng phục đẫm máu đến đưa Vọng Hàn Phi ra khỏi lớp.

 

Ngay lúc ấy, từ xa, có hai tiếng thét chói tai vang lên liên tiếp, nghe đầy sợ hãi.

 

Thương Lộc lắng nghe kỹ một lúc rồi đưa ra kết luận: "Là Diệp Lục và Âu Dịch."

 

Cô đứng dậy, hạ giọng đầy quyết tâm: "Quadrakill, tôi tới đây!"

 

【 Tôi nghe được là tiếng Diệp Lục cùng Âu Dịch, cơ mà sao hai người này lại đi cùng nhau thế này? 】

 

【Quadrakill? Hạ gục cả bốn á? Thương Lộc chị muốn làm gì vậyyyyy? 】

 

【 ha ha ha...... Thương Lộc cô bình tĩnh chút! Đừng có giết đến đỏ mắt mà, Diệp Lục là đàn em của cô đó! Cậu ấy cũng là gián điệp mà hahaha】

 

【 Thương Lộc: Chớ cue, tôi solo! 】

 

***

 

Trò này vui ghê =)))) Đúng sở trường của cổ rồi, mấy chương về trò chơi này siêu hay luôn á mà dịch khó xỉuu, tui sẽ lên một lượt trước Tết luôn để mọi người đọc liền mạch nhoa, sau đấy xin phép lặn hơi sâu vì chương dài quá edit mợt gòi =)))))


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.