Người Nhặt Xác Trong Game Vô Hạn

Chương 41:




[Đọc truyện miễn phí tại truyenfull.my]

“Lăng Trường Dạ…… anh biết anh ấy sao?” Quách Dương thấy gã không thể tưởng tượng như thế, kinh ngạc nói: “Anh cũng biết anh ta mạnh cỡ nào sao?”

Sau khi Quách Dương nhìn thấy Lăng Trường Dạ trên màn hình, đầu óc đã chết máy.

Cậu ta là fans não tàn của đội Công Kiên, cậu ta xem mỗi một thành viên của đội Công Kiên đều là thần tượng của mình, mong muốn lớn nhất trong đời của cậu ta là được gia nhập đội Công Kiên, trở thành một thành viên trong đó.

Cho nên, hầu như ngày nào cậu ta cũng tìm kiếm thông tin và tung tích của đội Công Kiên, chính là một sự kết hợp giữa fans não tàn và trạm tỷ(1), cho nên cậu ta biết Lăng Trường Dạ, cho dù anh vô cùng ít xuất hiện.

Nhưng, vậy mà anh ấy lại chết ở trong trò chơi này.

Anh ấy chết rồi.

Chết rồi.

Cú sốc quá lớn, nỗi khiếp sợ quá nhiều, cậu ta gần như không thể suy nghĩ được nữa.

Cổ Toàn Côn cắn chặt răng, “Tôi đương nhiên là biết rồi.”

Lăng Trường Dạ là ai?

Đối ngoại, anh là đội trưởng ít xuất hiện nhất của đội Công Kiên, ít xuất hiện đến mức còn có người cho rằng đội trưởng của đội Công Kiên chỉ là một chức vụ quản lý hành chính, người bình thường cũng có thể đảm nhiệm, mà không cần phải gánh team trò chơi.

Cục quản lý trò chơi có bốn phòng hai viện một trạm, Phòng Hành động là được chú ý nhiều nhất, nguyên mẫu ban đầu của Phòng Hành động là Phòng xử lý nguy cơ.

Khi đó trò chơi mới vừa bị phát hiện không lâu, cùng với mấy cái chết kỳ lạ lần lượt xảy ra ở cùng một địa điểm, vì tránh những cái chết lại tái diễn nên đã có nhân viên điều tra đặc biệt, sau đó thì xuất hiện Cục quản lý trò chơi và người chơi chuyên phá các trò chơi khó, những người chơi này chính là đội xử lý nguy cơ .

Sau đó nữa thì Cục quản lý trò chơi ngày càng hoàn thiện mạnh lên, Phòng xử lý nguy cơ được mở rộng và cải tiến thành Phòng Hành động, đội xử lý nguy cơ ban đầu liền trở thành đội Công Kiên.

“Nếu mỗi lần có trò chơi xuất hiện, chúng ta sẽ phong tỏa nơi này, như vậy sẽ xem như an toàn trong thời gian ngắn, tuy nhiên, khi số lượng trò chơi tăng lên, số người cần thiết sẽ tăng đến một con số đáng sợ, đồng thời sẽ từng bước thu hẹp không gian sống của con người, đây là một loại trốn tránh, cũng là một loại tự xác mãn tính, chúng ta cần một đội giải quyết vấn đề khó khăn nhất, chính là đội Công Kiên.”

Đây là lời của cục trưởng Cục quản lý trò chơi.

Đối với những trò chơi chưa được phá sau nhiều đợt người chơi, thành viên của đội Công Kiên sẽ đến giải quyết.

Đội Công Kiên là đội nòng cốt cũng là đội được chú ý nhiều nhất trong toàn bộ Cục quản lý trò chơi, bọn họ cần phải là người chơi cực kỳ mạnh, bọn họ cũng đúng là rất vĩ đại, đồng thời bọn họ cũng có quyền lực cấp cao đặc biệt, được hưởng sự chăm sóc và phục vụ đặc biệt.

Mỗi thành viên của đội Công Kiên đều có những cái tên nổi tiếng ở ngoài, chỉ ngoài trừ đội trưởng.

Có rất nhiều người chơi cho rằng đội trưởng chỉ là một nhân viên quản lý, là nồng cốt của hội Thánh Du đang đối địch với đội mạnh nhất của Cục quản lý trò chơi, Cổ Toàn Côn đương nhiên biết không đơn giản như vậy.

Bọn họ biết, hai trong ba map lớn bị phá đảo, mỗi lần vượt map đều có mặt của Lăng Trường Dạ. Khi có anh thì map đều bị phá đảo cả, anh còn sống đi ra, sao anh chỉ là một nhân viên quản lý hành chính chứ.

Càng đáng sợ hơn chính là, bọn họ đến nay vẫn không đoán ra thân phận và kỹ năng trong trò chơi của Lăng Trường Dạ, đào bới trên bảng xếp hạng tích phân cả năm nay mà cũng chẳng ra được.

Sau lại bọn họ đoán rằng anh không có tên trong bảng xếp hạng, hoặc là anh hay Cục quản lý trò chơi cố ý che giấu. Anh rất ít vào trò chơi, cho nên tích phân cũng sẽ không cao lắm, cho nên anh không cũng không được chú ý. Bọn họ làm như vậy chắc chắn là có âm mưu gì rồi.

Hội Thánh Du đều xem Lăng Trường Dạ là đối tượng kh.ủng bố nhất mà đề phòng, vậy mà anh lại chết trong trò chơi? Anh chết trong trò chơi này sao?

Nếu người đàn ông số 8 vẫn luôn cúi đầu chơi ngón tay là Lăng Trường Dạ, đứa trẻ vẫn luôn vùi đầu co người còn không phải là…… Nhị Oa?

Trước đó anh ta đã từng nghi ngờ đứa trẻ này, nhưng không ngờ nó thật sự là Nhị Oa.

Cổ Toàn Côn lập tức quay đầu lại nhìn, nhìn thấy Nhị Oa đang được một cậu trai ôm trong lòng ngực, ngơ ngác mà nhìn màn ảnh. Cậu trai kia cũng ngơ ngác mà nhìn màn ảnh, thoạt nhìn vừa ngốc vừa yếu, nhưng mà một bàn tay trắng nõn khác của cậu lại đang đè một bàn tay quỷ màu đỏ tươi đáng sợ.

“……?”

Quách Dương cũng lập tức nghĩ tới đứa nhỏ số 9 có thể chính là ngôi sao Nhị Oa của đội Công Kiên, cũng lập tức nhìn lại đây, “……?”

Cuối cùng đã xảy ra chuyện gì trong lúc cậu ta không biết thế?

Thiếu niên trông gầy gì yếu ớt lại có thể áp chế bàn tay quỷ ác liệt đáng sợ kia lại là thần thánh phương nào?

Cho nên, nơi này nhiều người chơi như vậy sao?

Cho nên, trong mấy người chơi ở đây chỉ có mỗi cậu ta người bình thường nhất?

Cho nên, cậu ta đứng ra ổn định mọi người có ý nghĩa gì chứ?

Trong sự nghi hoặc của bọn họ, bàn tay quỷ kia phá được áp chế Hạ Bạch, xoay người lại muốn bắt người.

Hai người khác còn chưa kịp phản ứng, hoặc là có người chỉ định khoanh tay đứng nhìn, nhìn đứa nhỏ sợ hãi đến co rúm lại, Hạ Bạch không còn cách nào, lại dán thêm một lá bùa trấn thi lên, ôm đứa nhỏ bỏ chạy, “Cứu với! Quách Dương! Cổ Toàn Côn!”

Đến lúc này, cũng không quên lời dạy của ông nội, cầu cứu phải gọi ra tên cụ thể.

Bàn tay quỷ không dễ đối phó như con mắt quỷ trước đó, nó mạnh mẽ dùng một tốc độ còn nhanh hơn để thoát khỏi sự áp chế của bùa trấn thi, duỗi ra những móng tay phủ đầy chất nhầy, nhanh chóng tấn công Hạ Bạch.

Khi móng tay sắp cắt qua quần áo của Hạ Bạch, Hạ Bạch cúi thấp người, cơ thể mềm mại đến không thể tưởng tượng, cậu dùng một góc độ xảo quyệt xách theo đứa nhỏ nghiêng người lộn ngược ra sau, một tay chống lên lưng ghế nhảy về phía trước một cái, hai chân đạp lên đỉnh ghế nhảy vào hành lang rồi chạy nhanh về phía trước.

Hạ Bạch cũng không ngờ bản thân đang trong lúc nguy hiểm lại có thể nhanh nhẹn như vậy, cậu chỉ cho là nguy hiểm kích hoạt ra tiềm năng tiềm ẩn của mình, vẻ mặt vô cảm chạy về phía hai người trước mặt.

Bàn tay quỷ đuổi theo không buông, gần như đâm vào phía sau lưng Hạ Bạch.

Đứa bé trong lòng Hạ Bạch lại tập trung toàn bộ sự chú ý vào cậu, ngơ ngẩn mà nhìn tóc mái lay động vào và đôi mắt đẹp của cậu, giống như khi cậu nhóc còn rất nhỏ, nhìn thấy gió thổi qua những vì sao trên cánh đồng lúa mạch.

Tốc độ của bàn tay quỷ còn nhanh hơn rất nhiều so với những gì Hạ Bạch dự đoán, cậu đã có thể cảm giác được hơi thở âm lạnh phà vào sau gáy lan tràn sau gáy mình, lúc này một lưỡi dao màu đen bay đến, cắm vào bên trong bàn tay quỷ, hoáng chốc kéo tốc độ của nó chậm lại vài giây.

Hạ Bạch nhân cơ hội nói: “Tôi biết quy tắc tử vong!”

Hạ Bạch vừa dứt lời, một vật nhớp nháp dài màu nâu đỏ bay ra từ trong tay Cổ Toàn Côn, khi nó bay ngang qua tầm mắt của cậu, Hạ Bạch nhìn thấy những sợi lông tơ trong suốt trên đó, cậu vốn còn tưởng rằng đó là một con mãng xà khổng lồ, thế mới biết đây là một con giun to lớn.

Một con giun khổng lồ lớn gấp hàng nghìn lần so với một con giun đất bình thường nhanh chóng mọc ra từ tay của Cổ Toàn Côn, lao về phía bàn tay quỷ, những chiếc móng sắc nhọn liền cắm ngay vào con giun đất, Cổ Toàn Côn không ngờ nó mạnh như vậy, sắc mặt tái nhợt một chút, lui về phía sau một bước, khi muốn thu hồi, bàn tay quỷ đã kéo đứt phần phần của con giun.

Cổ Toàn Côn đau đớn đến mức mồ hôi lập tức túa ra, cũng may bàn tay quỷ liền biến mất ngay sau khi bắt lấy thứ gì đó.

Hạ Bạch thở phào nhẹ nhõm một hơi, ít nhất tiết kiệm được mười lá bùa trấn thi.

Sau đó lại nhìn thấy ánh mắt dữ tợn của Cổ Toàn Côn đang nhìn mình, Hạ Bạch lên tim.

Con giun to lớn mọc ra từ bàn tay của Cổ Toàn Côn, nói chính xác hơn thì hẳn là cánh tay phải của Cổ Toàn Côn đã biến thành một con giun khổng lồ màu nâu đỏ, sau khi con giun đất bị bàn tay quỷ kéo đứt một đoạn, tay của gã cũng trở nên máu chảy đầm đìa, ngón trỏ, ngón giữa, ngón áp út đều thiếu một đoạn.

Hạ Bạch ôm đứa nhỏ chột dạ mà lui lạio nửa bước, “Cảm ơn, cảm ơn đại lão đã cứu tôi.”

Quách Dương cũng lui theo một bước, “Người Giun?”

Vị này lại là Người Giun trong top 30 trên bảng xếp hạng tích phân?

Quả nhiên không có ai bình thường cả!

Cổ Toàn Côn nhìn thoáng qua đứa nhỏ trong ngực của Hạ Bạch, cố gắng áp chế xúc động muốn giết Hạ Bạch của mình, nhưng lời nói vẫn rất tức giận, “Cậu nói biết quy tắc tử vong, nói đi!”

“Tôi muốn xác nhận trước một chút.” Hạ Bạch nói: “Bạn của anh có kỹ năng không?”

Người chết rồi, Cổ Toàn Côn cũng không cần phải che đậy cho hắn, nói thẳng: “Có.”

Hạ Bạch hỏi: “Có phải kỹ năng của anh ta có liên quan đến ăn không?”

Cổ Toàn Côn sửng sốt một chút, lúc này mới ngẩng đầu nghiêm túc nhìn về phía cậu, “Đúng vậy, kỹ năng của Hứa Nhạc là kỹ năng cơ thể Kẻ Tham Ăn, quy tắc tử vong có liên quan đến cái này sao?”

Hạ Bạch gật đầu: “Có lẽ tôi đã biết được quy tắc tử vong rồi.”

*

Đổng Siêu là một huấn luyện viên thể hình.

Huấn luyện viên thể hình là nghề mà anh ta rất thích, phòng tập anh ta đang làm việc là một trong những phòng tập tốt nhất ở thành phố thành phố Tuyền Quảng, vô cùng cao cấp, tại đây anh ta có thể tiếp xúc với nhiều phụ nữ thuộc mọi tầng lớp có điều kiện kinh tế tốt.

Trong nghề này của anh ta đã mặc định huấn luyện viên thể hình phải có mối quan hệ thân thiết với hội viên của mình.

Khi Đổng Siêu mới vào, còn có chút bó tay bó chân, sau này chuyện như vậy xảy ra càng ngày càng nhiều, k.ích th.ích giá trị ngưỡng cũng tăng cao.

Anh ta bắt đầu không thích mối quan hệ hai bên đều tình nguyện, chỉ thích ép những người phụ nữ sạch sẽ lạnh lùng cao ngạo, nhìn các cô từ cực lực vùng vẫy chuyển sang ngoan ngoãn rồi thuần phục dưới chân mình, điều đó sẽ mang lại cho anh cảm giác thỏa mãn lớn lao, k.ích th.ích h.am m.uốn chinh phục nguyên thủy dâng cao lên lần nữa.

Dần dần, anh ta càng cảm nhận được khao khát về sự k.ích th.ích ở tận sâu trong xương tủy, những thứ bình thường không còn có thể thỏa mãn anh ta nữa.

Gần đây thành phố Tuyền Quảng đang trong trạng thái nửa phong tỏa, mấy người đẹp đến phòng tập thể hình càng ngày càng ít, anh ta cảm thấy khó chịu khắp người, cần cảm giác k.ích th.ích gấp.

Đương niên đi xem phim kinh dị vào ban đêm là để tìm kiếm sự k.ích th.ích, đương nhiên, phim chiếu rạp hiện nay đều bị kiểm duyệt ở mọi cấp độ, không thể nào có được nội dung mà anh ta muốn xem nhất, nhưng kinh dị cũng là một loại k.ích th.ích, trong hoàn cảnh này, có một ít còn hơn không có gì.

Chỉ là không ngờ, vừa đi xem có một bộ phim đã bị cuốn vào trò chơi quỷ dị.

Trước khi bước vào rạp chiếu phim, thực ra anh ta đã cảm nhận được sự quỷ dị và bầu không khí căng thẳng ở xung quanh cùng với trên mạng, rất nhiều người xung quanh càng ngày càng nôn nóng và căng thẳng, anh ta vẫn luôn cho rằng, đây cũng lý do khiến nhiều người buông thả mình, anh ta chính là như vậy.

Cho nên, khi Quách Dương nói với bọn họ rằng bọn họ bị cuốn vào trò chơi quỷ dị, anh ta tin.

Có dự cảm và sự tin tưởng, không có nghĩa là anh ta hoảng sợ, hoảng sợ cũng vô ích, cái cơ thế cường tráng ngày thường có thể uy hiếp cưỡng ép người khác, ở đây cứ giống như một trò đùa vậy.

thiếu niên trông gầy gò có thể dễ dàng ném một người đàn ông cao 1m8 nặng hơn 90kg ra ngoài chỉ bằng mấy ngón tay, hoàn toàn vượt qua phạm trù sức lực của người bình thường.

Đổng Siêu nhớ lại một bài đăng kinh dị đã xem trên trang web, vừa xem một cái đã nhanh chóng bị xóa bài, người đăng bài nhìn thấy một đội ra vào thôn kế bên, có người đã dùng tay hút một chiếc xe tải, giam giữ mấy quỷ quái không phải người.

Thế giới này đúng là có vấn đề, trong lúc bọn họ không biết, không chỉ xuất hiện trò chơi quỷ dị, mà có một số người đã tiến hóa ra những năng lực vượt quá nhận thức.

Anh ta vô cùng bứt rứt, nhưng anh ta không dám nói lời nào, chỉ có một ngọn lửa buồn bực đang cháy ở trong lòng.

Khi nhìn thấy đứa nhỏ kia, anh ta mắng một câu, không ai để ý đến anh ta, anh ta càng thêm xấu hổ và giận dữ.

Xem bộ phim này, điều duy nhất khiến anh cảm thấy thoải mái hơn chính là bộ phim trong trò chơi hay hơn nhiều so với bộ phim anh ta định xem ban đầu, không có bộ phim nào trên mấy trang web nhỏ là phù hợp với sở thích của anh ta cả.

Muốn anh ta nói, tất cả các bộ phim trong những năm qua đều không hay bằng bộ phim này, đạo diễn quay rất giỏi, hình ảnh chân thực và có không khí, bản thân anh ta dường như đang ở trong phim trải qua k.ích th.ích cùng với mấy diễn viên vậy.

Tình tiết thú vị nhất là khi hai người dân đảo man rợ kéo hoa khôi vào bên trong hang động ẩm ướt tối tăm.

Hoa khôi vừa ra, anh ta đã rất ghét cái bộ dạng cao ngạo lạnh lùng của cô ta, nhìn hoa khôi cao quý trong sáng bị ấn bên trong nước bùn dơ bẩn, máu khắp người sôi sùng sục, trong người như có lửa âm ỉ rồi chuyển sang trạng thái bốc cháy dữ dội.

Khi nhìn thấy hoa khôi la hét giãy giụa, anh ta thở hổn hển giơ tay lên, giống như những người trong phim muốn tát cô một cái, đánh cho đến khi cô ngoan ngoãn mới thôi.

Nhìn thấy cậu bạn của hoa khôi, không chỉ có không cứu hoa khôi, nhìn cảnh dơ bẩn này lại nuốt nước miếng mà đi vào, Đổng Siêu hiểu rất rõ điều đó.

Hoa khôi cao quý ngày thường chỉ có thể đứng sau lưng mơ mộng, hiện giờ có thể mặc sức bắt nạt, còn có cái gì có thể k.ích th.ích hơn cái này, sao có thể nhịn được chứ.

Cũng giống với đám phú bà và tiểu thư mà anh ta không với tới được, bị anh ta đè dưới người thì cũng giống nhau cả thôi.

Những cảnh tượng đó không khỏi hiện lên trong tâm trí anh ta, mỗi cảnh tượng đều tác động đến máu vốn đã sôi sục trong anh ta.

Nhìn hai người đi vào, hai chân Đổng Siêu càng lúc càng run rẩy, hai tay sốt ruột xoa xoa trên thành ghế.

Anh ta, cũng muốn đi vào giống bọn họ.

Rất muốn, rất muốn.

Ngay khi trái tim anh ta nóng rực khó nhịn, một hơi thở vừa mềm vừa lạnh lướt qua tai anh ta.

Đổng Siêu đột nhiên rùng mình, toàn thân run rẩy.

Không đợi anh ta quay đầu lại xem, trên chân anh ta cũng truyền đến xúc cảm vừa rét lạnh lại mềm mại, đôi tay ướt dầm dề của hoa khôi trong phim chống ở chỗ đó, ngửa đầu nhìn anh ta.

Những giọt nước theo mái tóc xoăn dài trượt xuống cổ rồi nhỏ lên chân của anh ta.

Đôi môi cô lộ ra giữa mái tóc dài,, có lẽ là bởi vì lạnh mà tím đi.

Cô hoa khôi này đẹp hơn rất nhiều người đẹp mà anh ta từng nhìn thấy trên mạng, lạnh mà thuần khiết, ướt đẫm lạnh lẽo đồng thời lại quyến rũ đến trong xương tủy.

Đôi môi tím hơi mở ra, “Anh cũng muốn tham gia sao?”

Đổng Siêu máu toàn thân sôi trào, đây là sự k.ích th.ích anh ta chưa từng được nếm thử, anh ta nuốt ba ngụm nước miếng, mới phun ra hai chữ, “Tham gia?”

[Đọc truyện miễn phí tại truyenfull.my]

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.