Vân Hiểu Nguyệt cũng đã nghĩ đến kết cục tồi tệ nhất chẳng qua là An Duệ bị An gia xóa tên rồi cùng bà ta trở về Thẩm gia, vậy thì cậu ta cũng vẫn còn thân phận con trai Thẩm gia để kế thừa gia sản của Thẩm Hồng Huy.
Nhưng Thẩm Hồng Huy lại cũng nhẫn tâm như vậy, gần như viết thẳng lên mặt rằng không muốn đứa con trai An Duệ này.
Vân Hiểu Nguyệt hoàn toàn thất vọng về Thẩm Hồng Huy.
Cái gì mà yêu với không yêu.
Có lẽ trước đây ông ta thật sự từng yêu mình, nhưng theo thời gian trôi qua, chút tình yêu đó có lẽ đã sớm tan biến.
Thẩm Hồng Huy hiện tại chẳng qua chỉ là một kẻ lừa đảo diễn vai thâm tình đến mức tự mình cũng tin vào vai diễn đó mà thôi!
Quá nực cười.
Bà ta và Thẩm Hồng Huy, đúng là nồi nào úp vung nấy.
May mà bà ta đã sớm để lại một đường lui.
Vân Hiểu Nguyệt cười khẩy một tiếng, ngước mắt nhìn về phía Thẩm Hồng Huy, lạnh giọng hỏi một câu:
"Thẩm Hồng Huy, anh cho rằng tại sao tôi lại cứ mãi không có con, có thai rồi còn sảy thai hai lần, lần cuối cùng vẫn phải dựa vào thụ tinh ống nghiệm và thuốc giữ thai mới giữ lại được?"
[Tới rồi tới rồi, sắp công bố chân tướng rồi sao?!]
[Nhanh lên, nhanh lên, tôi nóng lòng muốn xem phản ứng của Thẩm Hồng Huy quá!]
Người An gia phát hiện giọng nói của An Linh đột nhiên trở nên hưng phấn.
Nhưng họ hoàn toàn không có manh mối gì về chuyện này.
Chân tướng gì?
Trong tình huống thế này rồi, còn có thể có chuyện gì gây sốc hơn nữa sao?
Thẩm Hồng Huy cũng không rõ Vân Hiểu Nguyệt đưa ra câu hỏi này vào lúc này có ý nghĩa gì, nhưng ông ta vẫn trả lời:
"Bởi vì sức khỏe của em không tốt. Cho nên anh mới vì thương em, không muốn để em mạo hiểm sức khỏe sinh con, nên mới đi tìm người khác sinh."
"Phụt." Vân Hiểu Nguyệt cười: "Anh tự nghe xem lời này có nực cười không. Sức khỏe của tôi có yếu đi một chút, nhưng các chỉ số kiểm tra đều bình thường."
Nụ cười trên mặt Vân Hiểu Nguyệt càng lúc càng rạng rỡ, nhưng nụ cười đó lại đầy vẻ trào phúng.
"Tôi không có thai được, đều là vì anh bị yếu tinh trùng đó!"
Trong phòng khách lại một lần nữa trở nên im lặng.
Quản gia Lâm và đội bảo an lần này không chỉ mở to mắt, mà ngay cả miệng cũng há hốc: Chuyện này mà cũng nói được sao?
Tất cả mọi người đều nhìn về phía Thẩm Hồng Huy, nhớ lại lời nói trước đó của Vân Hiểu Nguyệt. Trước đây bà ta nói có tiểu tam nhắn tin khoe khoang mình ba năm sinh hai đứa?
Thẩm Hồng Huy bị yếu tinh trùng, làm sao mà ba năm sinh hai đứa được?
Trừ khi cả hai đều không phải của ông ta.
Hơn nữa ngoài tiểu tam ra ông ta còn có tiểu tứ, tiểu ngũ, chẳng lẽ tất cả đều...
Mọi người đều không thể ngăn được việc di chuyển tầm mắt lên đỉnh đầu của Thẩm Hồng Huy.
Nếu lời của Vân Hiểu Nguyệt là thật, vậy thì đỉnh đầu của Thẩm Hồng Huy đúng là một màu xanh hy vọng.
[Phụt, cuối cùng Vân Hiểu Nguyệt cũng nói ra rồi, lần này thì mình thoải mái rồi.]
[Nói chi tiết hơn nữa đi! Cú sốc của Thẩm Hồng Huy còn ở phía sau cơ!]
Người An gia: Vẫn còn cú sốc nữa à?
Về phần Thẩm Hồng Huy, ông ta đầu tiên là bị lời nói của Vân Hiểu Nguyệt làm cho sốc nặng, nhưng ngay sau đó ông ta liền thẹn quá hóa giận.
[Đọc truyện miễn phí tại truyenfull.my]