[Anh An Duệ của chúng tôi tuyệt đối không phải loại người này, chắc chắn là có người vu khống anh ấy. Có bản lĩnh thì nói ra tên người bị bắt nạt, tôi sẽ đến tận nơi hỏi anh ta!]
[Có phải là An Linh nói dối không? Cô ta lúc chương trình trực tiếp nói năng đã rất không ổn rồi, rõ ràng là đang nhắm vào An Duệ. Sao lại trùng hợp đến mức An Duệ bắt nạt cũng là cô ta phát hiện, lại còn ở nhà vệ sinh nam, một nơi cô ta không nên đến. Ở đây chắc chắn có vấn đề!]
[Đúng vậy! Bảo An Linh ra giải thích rõ ràng, trả lại sự trong sạch cho An Duệ và những người khác!]
Fan của những người bị sụp đổ hình tượng luôn có một đặc điểm, đó là sẽ trở nên điên cuồng, tìm mọi cách phủ nhận hiện thực sau đó tìm một người để đổ lỗi cho thần tượng của mình rồi bám lấy mà cắn.
Rõ ràng là An Duệ bắt nạt đồng đội bị rút khỏi nhóm, kết quả là An Linh, người tố giác, ngược lại cũng bị chửi lên hot search.
An Linh thực ra không quan tâm đến chuyện này. Dù sao người qua đường bấm vào xem là biết cô bị chó điên coi như nơi trút giận mà cắn. Người bình thường nhìn hot search ngược lại còn sẽ thương cảm cho cô.
Điều cô quan tâm là làm thế nào để giải thích với người nhà, tại sao cô lại đột nhiên xông vào cái nhà vệ sinh nam đó!
Sau khi thương lượng xong với tổ chương trình về kết quả xử lý An Duệ, người An gia liền cưỡng chế đưa An Duệ về nhà.
Vì tức giận trước hành vi của An Duệ, không khí trên xe về nhà cực kỳ nặng nề, không một ai nói với nhau lời nào. Cũng chính lúc này, An Linh mới ý thức được hành động mình vừa xông vào nhà vệ sinh nam để bắt An Duệ là lỗ mãng đến mức nào.
Lúc ở phòng nghỉ, vì biết hành vi bắt nạt của An Duệ đang diễn ra, trong lòng cô chỉ có một suy nghĩ duy nhất là phải cứu Thẩm Lạc trước, nên đã không kịp cân nhắc gì mà lao ra ngoài.
Sau đó, cô lại một lòng nghĩ cách xử lý An Duệ, hoàn toàn không có thời gian nghĩ xem phải giải thích hành động của mình ra sao.
Bây giờ mọi chuyện đã được giải quyết, cô mới bắt đầu đau đầu về vấn đề này.
[A a a a! Hoàn toàn không nghĩ ra được cái cớ nào, để giải thích tại sao mình lại chạy một quãng đường xa như vậy, xông vào nhà vệ sinh nam ở một tòa nhà khác để bắt người chứ!]
[Song sinh tâm linh tương thông? Vớ vẩn! Mình và An Duệ đâu phải song sinh nữa!]
[Hay là bàn với Thẩm Lạc một chút? Nói là cậu ấy đã lén gửi tin nhắn cầu cứu mình?]
[Không được không được, mình là chị gái của kẻ bắt nạt cậu ấy, cậu ấy mà chịu giúp mình mới là lạ!]
[Hay là cứ nói mình vốn đã ngứa mắt An Duệ, nên cho người lén theo dõi cậu ta? Tuy nghe có hơi biến thái, nhưng ít ra còn đáng tin hơn là nói mình có máy dò nhân vật!]
Dù sao thì, nếu người nhà có hỏi, An Linh đã định sẽ nói như vậy, dù bị phê bình cô cũng đành chịu.
Ấy thế mà, cho đến tận lúc về đến An gia, vẫn không một ai hỏi An Linh về chuyện này, khiến cô ngược lại thấy khó hiểu.
[Thật sự không ai hỏi mình à? Chuyện này không hợp lẽ thường chút nào?]
[Vậy mình vắt óc nghĩ cớ nãy giờ để làm gì?]
Vừa về đến nhà, việc đầu tiên An Thụ Hải làm là lấy thắt lưng ra dạy cho đứa con ngỗ ngược một bài học gia pháp. An Duệ bị đánh đến mức la khóc inh ỏi, nước mắt nước mũi giàn giụa, nhưng dù cậu ta có xin tha nhận sai thế nào, An Thụ Hải cũng không hề mềm lòng.
[Đọc truyện miễn phí tại truyenfull.my]