Hãy Khóc Và Cầu Nguyện Đi

Chương 164: PHẦN KẾT (1)




Đám cưới dự kiến diễn ra vào cuối mùa hè.

Sự ngạc nhiên về việc Công tước Herhardt, người được cho là đã thiệt mạng trên chiến trường, lại sống sót trở về nhanh chóng bị che khuất bởi cú sốc về cuộc hôn nhân phi lý.

Cuộc hôn nhân giữa quý tộc cao quý nhất Đế quốc và một cô gái mồ côi thấp kém. Hơn nữa, cô gái mồ côi đó chẳng phải là con gái nuôi của một người làm tại dinh thự của Công tước sao? Như thế vẫn chưa đủ, khi biết tin cô ấy từng đính hôn với con trai bác sĩ gia tộc Herhardt, ngay cả những gia đình có quan hệ với Herhardt cũng có những mối quan ngại sâu sắc và nghiêm trọng.

"Tôi nghe nói anh ta bị thương nặng, đầu anh ta bị sao vậy? Vậy đó, có rất nhiều người gặp phải những bệnh như vậy do chiến tranh gây ra."

"Nếu đã như vậy thì không đời nào gia tộc Công tước lại cho phép. Theo những gì tôi nghe được thì anh ta và người phụ nữ đó đã có con với nhau. Hình như đứa trẻ đó đã được sinh ra vào cuối năm ngoái."

"Cái gì? Vậy ý anh là anh ta đã có một mối quan hệ lộn xộn với người phụ nữ đó kể từ thời điểm anh ta chuẩn bị làm đám cưới với Claudine?"

"Vậy bây giờ Matthias von Herhardt chuẩn bị kết hôn với một người tình đã sinh ra một đứa con ngoài giá thú? Ôi Chúa ơi. Ơn Chúa."

Những lời bàn tán và than thở không chút giễu cợt tuôn ra từ khắp nơi.

Cho dù có tham dự bữa tiệc nào vào mùa hè này thì chủ đề về cuộc hôn nhân đáng hổ thẹn đó vẫn là chủ đề chính. Điều này xảy ra bất chấp thực tế là chủ nhân của tin đồn chưa bao giờ xuất hiện tromg giới xã hội.

"Đây là sự phản bội và xúc phạm đến tất cả chúng ta. Tôi sẽ không tham dự đám cưới đó. Tôi không bao giờ có thể chấp nhận một Nữ công tước như thế!"

Một ngày nọ, khi có người tuyên bố như vậy, chẳng trách các quý tộc có ý đồng tình lại gật đầu như thể họ đã chờ đợi từ lâu. Họ phải cùng nhau đấu tranh chống lại thời đại thay đổi nhanh chóng còn chưa đủ hay sao trong khi Herhardt lại chủ động phá hoại trật tự.

"Nhưng dù trông có lố bịch thế nào thì đó vẫn là Herhardt. Thật khó để điều hành một công việc kinh doanh bình thường ở Berg nếu có mâu thuẫn với gia tộc đó."

Ý kiến của người khác cũng có giá trị tham khảo nhất định. Các doanh nghiệp thuộc sở hữu của Herhardt đang phát triển nhanh chóng. Dẫu vậy, trong tình hình hiện tại vốn đang lấn chiếm trật tự cũ, khó có thể trở thành kẻ thù không đội trời chung của gia tộc đi đầu trong thời đại mới này. Chẳng phải gia tộc đó thậm chí còn là biểu tượng của trật tự cũ sao?

Trong khi các quý tộc, chia thành hai luồng ý kiến, đang lao vào một trận tranh cãi căng thẳng thì ngày cưới vốn còn là chủ đề nóng hơn cả chiến thắng đã đến. Và mọi người đều kết thúc trong vô vọng.

Đám cưới được cho là sẽ được tổ chức ở Arvis vào một buổi chiều tối cuối hè.

Herhardt đã gây sốc cho cả giới xã hội khi chỉ mời những họ hàng trong gia tộc. Các quý tộc từng nói quyết tâm làm nhục Herhardt bằng cách không tham dự đám cưới đã phẫn nộ và chỉ trích sự kiêu ngạo và thô lỗ của họ, nhưng không có gì thay đổi.

Đám cưới được đề cập đã nhanh chóng đến gần.

------------------------

Khi mặt trời chiếu sáng, vết thương càng lộ rõ hơn.

Layla, người thức dậy vào buổi sáng và hầu như không thể ngủ được vì quá lo lắng, nhìn chằm chằm vào những vết sẹo trên cơ thể Matthias, người đang nằm đối diện cô với đôi mắt trống rỗng. Ngoài vết thương do đạn bắn vào cánh tay mà cô nhớ được, còn có rất nhiều vết thương khác.

Khi Matthias trở lại, ngoại hình của anh không khác gì trước đây chút nào. Mọi thứ đều như vậy, không chỉ ngoại hình mà cả nét mặt, cử chỉ đều vậy. Nhiều vết thương còn sót lại trên cơ thể trần trụi của anh càng khiến cô bối rối hơn.

Khoảnh khắc cô nhìn thấy chúng lần đầu tiên, Layla đã hét lên. Chỉ cần nhìn cơ thể anh thôi thôi cũng khiến cô cảm thấy muốn bệnh.

'Đừng khóc.'

Matthias, người đang lặng lẽ quan sát cô, nói.

'Thứ em thích vẫn còn ổn.'

Anh bình tĩnh mỉm cười, chỉ vào khuôn mặt xinh đẹp, không có chút dấu vết nào của anh.

Layla, người quá sốc và không nói nên lời, đáp lại bằng cách dùng nắm đấm nắm chặt đánh vào người đàn ông này. Nhưng cô không thể dùng sức được. Thật là bất công nhưng cuối cùng đó lại là điều Layla đã làm.

Cũng giống như ngày hôm đó, Layla nhẹ nhàng chạm vào những vết thương còn sót lại trên cơ thể Matthias. Chúng sẽ mờ dần theo thời gian, nhưng sẽ không biến mất. Ngay cả với những vết sẹo đó, cơ thể anh vẫn khỏe mạnh và xinh đẹp, nhưng thật khó để làm gì với trái tim đau khổ của cô.

"Có đau không?"

Khi Matthias đột nhiên tỉnh dậy và chạm mắt với Layla, người đang nhìn cô, cô ngạc nhiên hỏi.

"Không. Tiếp tục đi."

Layla, cảm thấy hơi xấu hổ trước ánh mắt tán thưởng mà anh dành cho cô, vội vàng rút tay ra khỏi vòng tay của anh.

"Anh phải đi ngay bây giờ."

"Đi đâu?"

"Anh phải đi đâu? Đó là phòng của anh."

Layla cau mày và chỉ về hướng cánh cửa nối hai phòng ngủ.

Cặp đôi sống cùng nhau ở Latz đã đến Arvis vào cuối tuần trước để kết hôn. Niềm vui được nhìn thấy khung cảnh mà cô hằng mong nhớ chỉ là nhất thời. Sự bối rối và gánh nặng xung quanh Layla ngày càng tăng lên.

Thái độ của người làm đối với Layla, người xuất hiện với tư cách là Nữ công tước Herhardt thay vì Layla của ông Remmer, thể hiện sự bối rối không thể che giấu. Layla cũng vậy. Cô không thể trở thành chủ nhân của họ chỉ sau một đêm. Thực sự thì tưởng chừng như nó sẽ tồn tại mãi mãi nhưng cô không thể cho ai thấy được.

Đó là quyết định mà cô đưa ra mà không phải là không biết rằng kết hôn với Matthias von Herhardt không chỉ đơn thuần là trở thành vợ của một người đàn ông. Tuy nhiên, hiện thực trước mắt quá khốc liệt đã khiến quyết tâm của Layla suy yếu.

Cô không biết tuần vừa qua trôi qua thế nào.

Arvis nhìn từ nơi ở của Công tước là một thế giới xa lạ, hoàn toàn khác với những gì Layla biết. Layla phải nói, suy nghĩ và hành động hoàn toàn khác. Cô không còn có thể dành mọi khoảnh khắc cho con mình, từng như một phần cơ thể của cô.

Elise von Herhardt, người nghe cô lấy đủ can đảm để nói rằng cô muốn tự mình chăm sóc đứa trẻ, đã nhìn con dâu với ánh mắt như thể bà đã nhìn thấy một con cún con biết nói.

"Bây giờ con là Herhardt."

Câu trả lời của bà chỉ có một câu đó nhưng Layla hiểu rất nhiều ý nghĩa đằng sau.

Thật khó khăn nhưng cô vẫn cố gắng hết sức.

Cô không muốn trở thành người rên rỉ như một đứa trẻ gây rắc rối. Cô thực sự muốn làm điều tốt cho Matthias và con. Nhưng càng cố gắng, khoảng cách càng lộ rõ khiến cô không thể vượt qua.

Layla dường như chưa bao giờ có khả năng trở thành một nữ hoàng xã hội thanh lịch như các Nữ công tước tiền nhiệm.

Nửa đêm, sau một ngày bận rộn, cô bị bỏ lại một mình trong phòng ngủ của Nữ công tước, rộng lớn và sang trọng đến mức cô thấy sợ hãi. Thậm chí nếu cô chạm mắt với những quý cô quý tộc trong những bức chân dung treo đây đó, cô có cảm giác như thể mình sẽ nhận phải một lời khiển trách nghiêm khắc khiến cô co rúm người lại. Sẽ tốt hơn nếu cô có thể ôm Felix vào lòng và cảm nhận mùi hương dịu dàng, ấm áp của thằng bé, nhưng giờ đây nó phải ở trong một căn phòng khác với một bảo mẫu được hai vị phu nhân tiền nhiệm lựa chọn cẩn thận.

Vào một đêm cô lo lắng và sợ hãi đến mức không ngủ được thì Matthias đến.

Đêm đầu tiên ở trong căn phòng này, cô gần như ngất đi vì giật mình bởi tiếng động của một cánh cửa mà cô không biết là nó có tồn tại. Chỉ sau khi nhìn thấy Matthias đột nhiên xuất hiện ngày hôm đó, cô mới biết rằng có một lối đi riêng nối phòng ngủ của Công tước và Nữ công tước.

Điều đó đáng lẽ không nên xảy ra.

Hai vị phu nhân tiền nhiệm nói rõ ràng khi mời hai người ngồi xuống. Ngay cả khi đám cưới được tổ chức sau khi đã có con thì vẫn phải tuân thủ những phép tắc xã giao nên việc giữ khoảng cách với nhau cho đến ngày cưới là điều đúng đắn nên làm.

Mặc dù rõ ràng họ đã cùng nhau nghe thấy và cùng nhau trả lời nhưng Matthias đã đến gặp Layla mà không chút do dự. Và Layla không thể đẩy Matthias ra.

Cô cảm thấy thoải mái khi có anh ở bên.

Cảm giác đó tương tự như khi ôm Felix trong tay, nhưng to lớn và ấm áp hơn con trai cô rất nhiều, và trên hết, được ôm anh giúp cô thoải mái hơn một chút.

"Đi nhanh lên. Nếu bị bắt gặp thì sao?"

Khi mặt trời mọc, Layla càng khẩn trương hơn.

Matthias nằm xuống tựa đầu vào một cánh tay và nhìn xuống cô. Sau đó, anh nhếch một bên khóe miệng, mỉm cười. Người phụ nữ ngây thơ hoàn toàn tin rằng mình là một cô gái bí mật mà không ai biết thật dễ thương. Dường như không cần thiết phải làm cho cô nhận thức được thực tế đó. Việc này có vẻ khá tốt.

"Layla."

Giọng Matthias khi thì thầm cái tên đó trong khi vẫn còn ngái ngủ. Layla không hiểu sao lại cảm thấy xấu hổ và má cô ửng đỏ.

Nhìn như thế này, tại sao mặt cô lại đỏ bừng chỉ vì tên của cô được gọi?

Nghĩ lại cũng thấy buồn cười nhưng lòng cô lại không hề lay động như cô nghĩ.

"Cười lên nhé."

Trong khi vuốt mái tóc quấn lỏng lẻo quanh ngón tay của anh, anh nói một điều khá kỳ lạ. Layla, người đang chìm đắm trong suy nghĩ một lúc, hơi cau mày và lắc đầu.

"Em không thích những mệnh lệnh như vậy."

"Em không thể tặng anh một món quà như vậy được sao?"

"Tại sao?"

"Ừm, vì hôm nay là ngày cưới của chúng ta."

Layla đột nhiên tỏ ra lo lắng trước lời nói thiếu suy nghĩ đó và nín thở. Cô chăm chú nhìn anh, nghiêm túc nhìn quanh phòng, rồi lại đối mặt với anh với vẻ mặt như sắp khóc.

"Em hơi sợ."

"Sợ gì?"

"Em không biết liệu mình có thể trở thành một Nữ công tước thực sự hay không. Em sẽ học chăm chỉ và cố gắng làm việc chăm chỉ, nhưng nếu không thành công thì sao? Điều gì sẽ xảy ra nếu em trở thành điểm yếu của anh và con chúng ta?

"Điều đó sẽ không xảy ra đâu, Layla."

Không giống như Layla đang rất sợ hãi, anh lại quá bình tĩnh.

"Làm sao anh có thể chắc chắn được?"

"Anh sẽ không để điều đó xảy ra."

Matthias cúi đầu hôn lên má Layla với một khuôn mặt có phần không biết xấu hổ, không hề có chút do dự hay sợ hãi nào cả.

Layla, người đang im lặng nhìn người đàn ông mà cô thực sự không nhìn rõ cảm xúc, đã bình tĩnh và ngừng cười.

Cô không hiểu.

Cô thực sự không hiểu người đàn ông này.

Cô rất vui và cảm động vì anh đã giữ lời hứa, nhưng việc anh cố tình giấu việc mình còn sống được hai mùa khiến cô rất có cảm giác rất bị phản bội. Nhưng Layla không thể trách anh vì anh đã thản nhiên nói rằng mọi thứ đều là vì cô. Như mọi khi, thật khó để tìm thấy bất kỳ sự hối hận hay hối tiếc nào trên khuôn mặt của Matthias khi anh nhìn cô.

Một người không ngần ngại dùng thủ đoạn, thậm chí dùng cái chết của chính mình làm phương tiện để đạt được mục đích thì không bao giờ có thể gọi là người tốt được. Thật khó để Layla có thể hiểu hết các phương thức của anh. Điều này đặc biệt đúng khi nói đến những việc làm và cảm xúc về bản thân cô.

Tuy nhiên, mọi chuyện vẫn ổn.

Khoảnh khắc Layla lao vào vòng tay của Matthias vừa trở về, cô dùng hết sức lực ôm lấy mọi tổn thương và buồn bã trong quá khứ cũng như sự bối rối về tương lai. Cô yêu anh. Bây giờ không có gì có thể quan trọng hơn thực tế đó.

"Lại đi."

Matthias chỉ vào má mình và ra lệnh nhỏ.

Layla lại mỉm cười cam chịu, lần này nhìn vào mắt anh, cô cảm thấy mình có thể tặng nhiều quà như thế này. Như anh đã nói, đó là buổi sáng trước lễ cưới.

Bình minh lên với những nụ cười ngọt ngào, những ánh mắt trầm lặng và những nụ hôn ngày càng nồng nàn. Cả hai vẫn quấn lấy nhau như đôi tình nhân lúc nửa đêm.

"Anh cũng sẽ tặng em một món quà."

Trước khi rời khỏi phòng ngủ của Nữ công tước, anh quay lại bên giường và hôn lên trán Layla khi cô nằm rũ xuống và thì thầm.

"Em có thể mong chờ vào nó."


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.